Tổng số lượt xem trang

14/04/2019

Tản mạn chuyện đời


Nặn tượng cho đời đến ngắm chơi
Cần chi công sức lỗ hay lời
Người khen mặt mũi trông xinh xắn
Kẻ bảo hình dong ngó tuyệt vời
Thổi óc nào hay thành óc chuột
Xông tim đâu biết hóa tim dơi
Mới hay mọi sự không cầu được
Xấu đẹp xem ra phải hỏi trời


Lâu lắm không về nơi đấy
Trường xưa lặng lẽ trong hè
Bao bạn cũ chia tay thuở ấy
Chiều nay ai sẽ quay về.
Một đời nắng mưa gượng ghẹ
Trường xưa năm tháng bộn bề


Muôn cánh chim bay lượn dưới trời
Tìm nơi vui thú để rong chơi
Tình ta đằm thắm càng tươi trẻ
Nghĩa bạn thân thương mãi rạng ngời
Sao sáng lung linh thêm gắn bó
Trăng vàng vành vạnh chẳng xa rời
Hôm nào cũng cứ tươi rói rói
Hò hẹn qua thăm để đón mời


Con trai đưa tiền mua quà tặng mẹ
Nhớ ra “phụ nữ” tháng mười
Mình nghỉ hưu lâu rồi
Cũng quen chiếu lệ
Già rồi dễ quên
Không biết tự bao giờ
Mình đã ở trong tầm mắt của con
Chăm sóc dưỡng nuôi bảo vệ
Cứ tưởng chúng mải vui, mặc kệ
Thì ra chúng đã lớn khôn
Có lẽ không cần nhắc đến gia môn

BIẾT HỎI AI

Bão bắt đầu từ đâu
Thầy và cô đã nói
Ta bắt đầu từ đâu
Tối tăm và sáng chói
Có cả ngàn câu hỏi
Ai trả lời cho ta
Lẽ đời thường ba hoa
Lẽ đời thường nghiêm khắc
Tất cả đều xa lắc
Biết hỏi ai bây giờ

GIỞ TỪNG TRANG

Không phải tự dưng đâu
Họ viết câu chuyện cổ
Ta đọc mãi đọc hoài
Sao vẫn là trẻ nhỏ
Giở từng trang từng trang

XIN HÃY CƯỜI

Ta thương đời như chính cuộc đời ta
Càng thất bại càng không biết sợ
Và ai đó nói đời là nợ
Có hề chi khi vỡ nợ trong đời
Ta lại thương ta gấp chín gấp mười
Ta ơi ta và xin hãy mỉm cười

NÂNG NIU

Chẳng bao giờ ta nhìn thấy sau lưng
Quá khứ vinh quang cần gì nhắc tới
Vì như thế nên cái gì rất mới
Là cái ta cần trân trọng nâng niu

THẤY NHÃN TIỀN

Đến cõi Sa Bà mấy chục niên
Ngổn ngang trăm mối những ưu phiền
Ngày mong sinh kế làm cho đủ
Đêm ước bình tâm nghỉ được yên
Khéo sợ chạm vào loài quỷ ác
Thêm lo vướng phải lũ cường quyền
Sa chân bám dính miền danh lợi
Hoạn nạn bày ra thấy nhãn tiền

ĐƠN CÔI

Thương mình phải ở nơi xa
Nén hương thắp giỗ mẹ cha cũng nghèo
Ai đi trăm núi ngàn đèo
Để lòng nhức buốt những chiều đơn côi

SỬA MỘ PHẦN ÔNG BÀ

Nắng mưa ai trút vào tôi
Để đời lưu lạc và rồi cứ xa
Mỗi đêm nằm nhớ về nhà
Cha nằm nơi đó, mẹ già nằm đây
Mắt buồn bóng tối giăng đầy
Cả đời cha mẹ héo gầy vì con.
Vẫn mong miếng ngọt miếng giòn
Nâng niu sớm tối cho tròn nghĩa ân
Mỗi năm có được một lần
Tự tay đắp điếm giữ phần cốt xương.
Câu kinh gõ nhịp đêm trường
Ta nghe thấy đủ mười phương đất trời
Nhẩm theo lấy một đôi lời
Khéo là bắt chước sự đời hay ho
Những ai cách bến xa đò
Nén tâm hương thắp cả cho cõi người

Không có nhận xét nào: