Tổng số lượt xem trang
18/07/2012
NGẪU HỨNG HỌA THƠ
THƯƠNG AI
(Họa thơ Lê Thị Thanh Xuân)
Mở trang lưu bút giữa chiều đông
Một khúc tình thư cháy cả lòng
Giận lúc chung đôi sao chẳng nhớ
Buồn khi lẻ bóng để hằng mong
Bữa nay thơ đến thêm say đắm
Mai tới người về thỏa đợi trông
Sao Đỏ bên này chờ gặp mặt
Cầu Lâm nơi ấy có sang không.
THU SAY
(Họa thơ Lê Thị Thanh Xuân)
Chiều thu nhè nhẹ tỏa hơi may
Gốc vải vườn sau lá rụng đầy
Tiếng sáo lưng trời rền rĩ hót
Cánh cò dưới bến mải mê bay
Câu thơ ngắn ngủi khôn chia sẻ
Khúc nhạc khô khan khó tỏ bầy
Quân tử vô tình không trở lại
Để người nhi nữ xót xa thay
LỤC BÁT CHIỀU MƯA
THƠ BÈO
Mẹ như bao mảnh thân bèo
Nổi trên mặt nước rất nghèo phù sa
Một đời dệt gấm thêu hoa
Đẹp bao nhiêu cũng chỉ là cho con
GỬI ĐỜI CHO THƠ
Trải qua bao tháng năm trôi
Những dòng mực tím bồi hồi hiện ra
Trang nào của tháng năm qua
Còn trang nào để mai ta gửi vào.
THÁNG 7 NĂM 2012
TÌNH KHÚC KHÔNG LỜI
Ta trở lại giữa mùa ra trái
Bóng đa chùm ẩn kín trong mây
Kìa ai đó đang trèo lên hái
Khéo không mà rơi xuống nơi đây…
Đa ngàn tuổi tóc dài như nắng
Lúc ra trường, tay nắm trong tay
Từ khi ấy bao mùa xa vắng
Gốc đa càng như đắm, như say.
Ta trở lại giữa mùa ra trái
Chỉ mong sao đa nói một lời
Để bao chú chim từ xa ngái
Hót chào đa chiu chít ngang trời
Ta về đây thôi đã chậm rồi
Đa ngàn tuổi đã không còn nữa
Khuôn cửa cũ, đá nhòe dấu vữa
Đốt lòng ta trong tình khúc không lời
VỀ CÙNG SÔNG LÃNG
Lâu lắm không về cùng sông Lãng
Nước triều vừa mới cạn đêm qua
Vết bùn nhão chan đầy mặt cỏ
Sóng thu vàng muôn lớp đùn xa
Sông vẫn chảy dọc theo vườn cũ
Những dây trầu ngoi nước mà lên
Vòi tre mới bò ngang mùa lũ
Để vô tình khi nhớ khi quên
Bốn mươi năm lặng lẽ nằm yên
Đôi bậc đá còn nguyên trên đất
Bao mùa lụt, mùa khô chồng chất
Sông ngày xưa, sông của bây giờ…
Ta chia tay, rồi có đâu ngờ
Một mai đến, chẳng quay trở lại
Để sông với những chờ, những đợi
Chất bao niềm nhung nhớ trong ta.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)