Giữa muôn ngàn tia chói cuối chiều xa.
THÁNG CHÍN
Tháng chín này cả ba bố con chung
Ngày sinh nhật nối gần đôi con số
Hai cô bé cứ ở bên cạnh bố
Bánh kem mềm chan mật tiếng cười con
Bố luôn nghèo chẳng có thứ gì ngon
Một chút lương hưu chẳng bưa đôi bữa rượu
Nên quần áo cũng chẳng mơ hàng hiệu
Cứ chợ giời là đủ kín tay chân
Bố luôn nghèo bởi ít những người thân
Lại chẳng thể cận kề trong gặp gỡ
Đường xa quá vé tàu không đủ chỗ
Một chút quà gặp mặt lại càng khem.
Bố luôn nghèo vì thưa vắng anh em
Cha mẹ đói, để lạc từ khi trước
Vì như thế nên cứ thầm mơ ước
Cháu con nhiều cho vợi bớt cô đơn.
Có một điều muốn dặn các con hơn
Dù vất vả vẫn giữ lòng trong sạch
Làm thân gái quyết giữ gìn trinh bạch
Để gia đình luôn trong ấm ngoài êm
Còn một điều, bố muốn dặn thêm
Sự nghiệp gia đình mới là đáng kể
Phải chăm chút từ khi còn trẻ
Để mai ngày gia cảnh tốt hơn lên…
Tháng chín rồi, các con nhớ hay quên
Mừng sinh nhật, hãy vui lên cùng bố.
MÙA
THU
Hình như là tiếng mùa thu
Từ ngày hôm ấy mịt mù gió sương
Ngỡ là đứt mối tơ vương
Lại về lặng lẽ đánh đường tìm nhau
Lại về xới lại cơn đau
Làm cho khô héo cả cau, lẫn trầu
Đã tan, từ lúc ban đầu
Khơi làm chi nữa nỗi sầu mùa thu
Hình như vẳng tiếng ai ru
Chuyện tình năm ấy cho dù đã xa
Trái tim dường vẫn chưa già
Cứ luôn thổn thức để mà nhớ thương
Người đi xa mấy đoạn trường
Sao còn vương vấn đón đường tìm ta
Để rồi tình mãi không xa
Tiếng mùa thu lại bay qua gợi buồn.
UỐNG RƯỢU
KHÔNG SAY
Chỉ mong uống để cho say
Xóa đi tất cả đắng cay trong lòng
Chén đời ai cứ xoay vòng
Trút bao quên nhớ vào trong chén này
Buồn vui bao tháng bao ngày
Theo mây theo gió mà bay lên trời
Thương ta bao chén chào mời
Uống bao nhiêu thế mà rồi chẳng say
BÀI THƠ VỀ MẸ
(Tặng các bà
mẹ có con là liệt sĩ)
Khi tôi ra mặt trận mẹ không dám khóc
Sợ con buồn rồi mẹ lại buồn thêm
Mẹ khẽ vén lại tấm khăn buộc tóc
Có ai ngờ trắng hết chỉ một đêm
Mẹ dặn dò, rồi lại dặn dò thêm
Việc non nước với con là nghĩa vụ
Dù gian khó phải kiên gan bám trụ
Đánh quân thù cả nước đã không lui…
Hãy thương ta để cho mẹ ta vui
Bởi của mẹ cái gì cũng quý
Và hãy giữ, dù chỉ là một tý
Chút thịt xương mẹ gửi gấm vào ta
Đừng bao giờ tùy tiện xa hoa
Thịt xương mẹ mà ta đang giữ
Chín tháng hoài thai, một ngày ở cữ
Mẹ vui cùng con, mẹ sống cùng con
Ta biết ta còn nợ với nước non
Không thể vì mình, cân đong nặng nhẹ
Và như thế nỗi buồn của mẹ
Đã bao lần, các con đã từng quên
Ngày trở về da thịt chẳng còn nguyên
Mẹ chợt khóc, nắn sờ từng chỗ một
Trên gò má, nước mắt lăn từng giọt
Bao anh em trong xóm đã không về…
Khi con đi cũng chỉ một lời thề
Hiến xương máu để mong ngày độc lập
Coi cái chết sẽ vô cùng cao đẹp
Tặng cho đời bằng chính sự hy sinh
Con trở về, lòng vẫn đinh ninh
Xương thịt, tâm hồn đã dành cho đất nước
Ngày mai tới chẳng thể nào dừng bước
Mẹ có buồn … khi con mẹ đã hy sinh !