Tổng số lượt xem trang

21/09/2014

VIẾT VỀ CHÍ LINH BÁT CỔ

QUA BẾN NHẠN LOAN
(Nhớ về tướng quân Trần Khánh Dư)

Tiểu mãn đang về trắng cả sông
Nhạn Loan Cổ Độ rộng mênh mông
Bác tiều xếp gánh chờ lên bắc
Chú lái thu chèo đợi xuống đông
Nắng muộn vẫn vương trên bãi sậy
Sương chiều đã phủ mé đồi thông
Thuyền than ẩn hiện vừa đi khuất
Để lại đôi bờ nước trống không

HUYỀN THIÊN CỔ TỰ

Đến cửa Huyền Thiên nắng đã nhòa
Khói trầm ngào ngạt tỏa bay xa
Nền xưa nắng đốt phơi son đỏ
Đường mới mưa chan nổi đá già
Ngọc Đế mở đường nơi Cảnh Giới
Phật Hoàng dẫn lối chốn Ta Bà
Câu kinh nhật tụng vừa vang vọng
Ngàn ánh sao bay trắng Nguyệt Hà.


TÌM DẤU THÀNH PHAO

Vài đống gạch non xếp chẳng đầy
Thành Phao còn lại bấy nhiêu đây
Minh Hồ mấy bận tan bờ bãi
Lê Mạc từng phen nát cỏ cây
Sườn núi quanh co làn khói phủ 
Triền sông mờ mịt đám sương dầy
Cánh đồng làng Ngọc đang vào vụ
Rộn rã âm vang tiếng máy cầy

03/09/2014

THƠ THÁNG CHÍN

TÌM THƠ

Ta đã đi tìm, từ ấy chưa thôi
Mùa chim én bay hoài trong nắng
Từng qua hết bao mùa xa vắng
Tưởng bao lần rời rã để buông xuôi.

Ta vẫn đi tìm, từ bấy chưa nguôi
Mùa xuân mới qua từ lâu lắm
Mà chưa thấy đâu làn hơi ấm
Nắng trưa nghèo, vài sợi chăng tơ

Đã quen rồi mà sao vẫn bơ vơ
Tình trăng gió lấp đầy trên mặt giấy
Tình sông núi, tình em tìm không thấy
Để thơ buồn, buồn mãi những ban mai.

Ta đã yêu, muôn dặm hồn ai
Nghe trong đất, mùa khô ngàn cơn khát
Nghe trong gió, chiều hoang niềm xe xắt
Tiếng ru hoài man mác giữa cô liêu.

Ôi câu thơ, bao giằng xé trong yêu
Một hạt bụi, một tia trời rực rỡ
Như ta đó bao vết hằn rạn vỡ
Giữa muôn ngàn tia chói cuối chiều xa.

THÁNG CHÍN

Tháng chín này cả ba bố con chung
Ngày sinh nhật nối gần đôi con số
Hai cô bé cứ ở bên cạnh bố
Bánh kem mềm chan mật tiếng cười con
Bố luôn nghèo chẳng có thứ gì ngon
Một chút lương hưu chẳng bưa đôi bữa rượu
Nên quần áo cũng chẳng mơ hàng hiệu
Cứ chợ giời là đủ kín tay chân
Bố luôn nghèo bởi ít những người thân
Lại chẳng thể cận kề trong gặp gỡ
Đường xa quá vé tàu không đủ chỗ
Một chút quà gặp mặt lại càng khem.
Bố luôn nghèo vì thưa vắng anh em
Cha mẹ đói, để lạc từ khi trước
Vì như thế nên cứ thầm mơ ước
Cháu con nhiều cho vợi bớt cô đơn.
Có một điều muốn dặn các con hơn
Dù vất vả vẫn giữ lòng trong sạch
Làm thân gái quyết giữ gìn trinh bạch
Để gia đình luôn trong ấm ngoài êm
Còn một điều, bố muốn dặn thêm
Sự nghiệp gia đình mới là đáng kể
Phải chăm chút từ khi còn trẻ            
Để mai ngày gia cảnh tốt hơn lên…
Tháng chín rồi, các con nhớ hay quên
Mừng sinh nhật, hãy vui lên cùng bố.



MÙA THU

Hình như là tiếng mùa thu
Từ ngày hôm ấy mịt mù gió sương
Ngỡ là đứt mối tơ vương
Lại về lặng lẽ đánh đường tìm nhau
Lại về xới lại cơn đau
Làm cho khô héo cả cau, lẫn trầu
Đã tan, từ lúc ban đầu
Khơi làm chi nữa nỗi sầu mùa thu
Hình như vẳng tiếng ai ru
Chuyện tình năm ấy cho dù đã xa
Trái tim dường vẫn chưa già
Cứ luôn thổn thức để mà nhớ thương
Người đi xa mấy đoạn trường
Sao còn vương vấn đón đường tìm ta
Để rồi tình mãi không xa
Tiếng mùa thu lại bay qua gợi buồn.

UỐNG RƯỢU KHÔNG SAY

Chỉ mong uống để cho say
Xóa đi tất cả đắng cay trong lòng
Chén đời ai cứ xoay vòng
Trút bao quên nhớ vào trong chén này
Buồn vui bao tháng bao ngày
Theo mây theo gió mà bay lên trời
Thương ta bao chén chào mời
Uống bao nhiêu thế mà rồi chẳng say

BÀI THƠ VỀ MẸ
(Tặng các bà mẹ có con là liệt sĩ)

Khi tôi ra mặt trận mẹ không dám khóc
Sợ con buồn rồi mẹ lại buồn thêm
Mẹ khẽ vén lại tấm khăn buộc tóc
Có ai ngờ trắng hết chỉ một đêm

Mẹ dặn dò, rồi lại dặn dò thêm
Việc non nước với con là nghĩa vụ
Dù gian khó phải kiên gan bám trụ
Đánh quân thù cả nước đã không lui…

Hãy thương ta để cho mẹ ta vui
Bởi của mẹ cái gì cũng quý
Và hãy giữ, dù chỉ là một tý
Chút thịt xương mẹ gửi gấm vào ta

Đừng bao giờ tùy tiện xa hoa
Thịt xương mẹ mà ta đang giữ
Chín tháng hoài thai, một ngày ở cữ
Mẹ vui cùng con, mẹ sống cùng con

Ta biết ta còn nợ với nước non
Không thể vì mình, cân đong nặng nhẹ
Và như thế nỗi buồn của mẹ
Đã bao lần, các con đã từng quên

Ngày trở về da thịt chẳng còn nguyên
Mẹ chợt khóc, nắn sờ từng chỗ một
Trên gò má, nước mắt lăn từng giọt
Bao anh em trong xóm đã không về…

Khi con đi cũng chỉ một lời thề
Hiến xương máu để mong ngày độc lập
Coi cái chết sẽ vô cùng cao đẹp
Tặng cho đời bằng chính sự hy sinh

Con trở về, lòng vẫn đinh ninh
Xương thịt, tâm hồn đã dành cho đất nước
Ngày mai tới chẳng thể nào dừng bước
Mẹ có buồn … khi con mẹ đã hy sinh !





02/09/2014

THƠ ĐIỆN

THƠ ĐIỆN

Thơ điện nói gì cũng điện
Như đời ta điện mãi kề bên
Mùa đông rét bếp hồng hơi ấm
Lúc sang hè vòng quạt suốt ngày đêm
Mỗi cuộc đời đâu có dễ quên
Đĩa đầu thắp lờ mờ gác nhỏ
Giờ như giữa thiên hà trăng tỏ
Chính là ta xoay lưới điện soi vào


THƠ MÁY MÓC

Chớ bảo khô khan khó tỏ lời
Tình thơ máy móc chẳng hề vơi
Dù khi bụi khói vương đôi chỗ
Lại lúc than dầu đọng mấy nơi
Tường thép nóng ran cơn nắng dãi
Mái tôn lạnh ngắt trận mưa rơi
Mấy ai hiểu được bên trong đó
Đêm trắng canh tàn chẳng nghỉ ngơi.