VỀ CÙNG
SÔNG LÃNG
Lâu lắm
không về sông Lãng
Nước triều
mới cạn đêm qua
Bùn loãng
chan đầy mặt cỏ
Thu vàng
muôn lớp đùn xa
Sông vẫn
chảy theo vườn cũ
Dây trầu
ngoi nước mà lên
Vòi tre bò
ngang mùa lũ
Vô tình khi
nhớ khi quên
Dòng sông
cứ trôi triền miên
Bậc đá nằm
yên trên đất
Mùa lụt,
mùa khô chồng chất
Nhớ ngày
gặp em đầu tiên…
Chỉ
mong gặp thêm lần nữa
Cùng
nhau giây phút cận kề
Bờ
khuya từng con sóng vỡ
Còn
em mãi mãi không về
THẢ TAY BUÔNG NẮM TƠ
HỒNG
Ai làm say đắm hồn ta
Để bâng khuâng những chiều xa đợi chờ
Lời xưa hò hẹn chưa mờ
Lẽ đâu lòng lại hững hờ xa xôi
Cho dù trăng đã khuyết rồi
Hẹn mùa trăng khác đền bồi cho nhau.
Chẳng thà đắt lúa rẻ cau
Chẳng thà ngập nước để đau cả mùa…
Hôm nay khép áo lên chùa
Nhớ về xưa cũ câu đùa bâng quơ
Mấy mươi ngàn kiếp đã chờ
Kiếp này đành nhẽ cập bờ bến không.
Nhìn ra bốn phía mênh mông
Thả tay buông nắm tơ hồng ngày xưa.