(từ tháng 1 đến tháng 7 năm
2022)
NHỚ QUÊN
Đã
quên từ thuở còn thơ
Những
câu, những chữ hững hờ vấn vương
Đã
quên những buổi tựu trường
Những
câu thơ ngắn dị thường chảy trôi
Đã
quên đi tự bao hồi
Những
trang viết với chương hồi bủa vây
Đã
quên trăng, gió, trời, mây
Bỏ
trang sách giữa một bầy thép, gang
Đã
quên những cánh rừng vàng
Xếp
sau lưng, của những chàng áo xanh
Đã
quên những bước quân hành
Trở
về cùng kiếp dân lành trắng lưng
Đã
quên mọi thứ tượng trưng
Chỉ
còn một chút kín bưng tự tình
Đã
quên đi mọi ảnh hình
Đứng
trên bục giảng một mình, mình thôi
Đã
quên tôi chính là tôi
Lặn
vào hạt cát, để rồi nhớ nhung
Đã
quên đi những lạnh lùng
Bước
ra đường vắng hòa cùng gió mưa.
4/2/2022
Nhọc
nhằn câu hát sang sông
Là
khi em đến nhà chồng cùng anh
Nhọc
nhằn câu hát sang canh
Là
khi lũ trẻ trưởng thành đi ra
Nhọc
nhằn câu hát làm bà
Là
khi nuôi cháu tuổi già cô đơn
Nhọc
nhằn sao giữa củi rơm
Đĩa
dưa, đĩa mắm, bữa cơm ngày thường
Nhọc
nhằn sao, những con đường
Sớm
hôm đằng đẵng công trường khói bay
Nhọc
nhằn sao, những đắng cay
Người
đời lấy thế đặt bày hại nhau
Nhọc
nhằn sao, những thương đau
Xa
cha, xa mẹ nát nhàu ruột dưa
Nhọc
nhằn con sáo ngày xưa
Ôi
câu hát giữa buổi trưa cuộc đời
Nhọc
nhằn sao, bẩy mươi rồi
Nhớ
về câu hát cái thời sang sông.
7/2/2022
Đến
vũ trường đêm với bạn tình
Bốn
bên toàn những gái trai xinh
Anh
nghiêng đầu xuống ôm ngang ngực
Em
bước chân lên uốn nửa mình
Tiếng
nhạc dương cầm buông rộn rã
Bóng
đèn quang học sáng lung linh
Bâng
khuâng nhớ lại thời xuân trẻ
Điệu
múa giao duyên trước cửa đình
8/2/2022
Nắng
nghiêng soi xuống chân đồi
Nghe
câu ca ấy bồi hồi tình quê
Đợi
sao đợi mãi không về
Cây
đa bến nước hẹn thề đi đâu
Chiều
buông tiếng sáo trên đầu
Lúa
ngô đến vụ phun râu trắng bờ
Bốn
mươi mùa ấy ai ngờ
Tóc
mây đã ngả như tơ trắng đầu
Dòng
sông Quan họ thắm mầu
Mớ
ba mớ bảy bưng trầu mời ai
Thuyền
trôi, trôi mãi, trôi hoài
Thương
sao con nước chia hai nẻo tình
Nắng
nghiêng soi bóng ta mình
Câu
ca nối giọng sân đình lại vang
Mỗi
năm thêm những hội làng
Cho
ta trở lại tìm nàng ngày xưa.
13/2/2022
TÌM TRÁI “BỜI LỜI”
Trèo
lên đến tận đỉnh trời
Để
tìm ra trái “bời lời” cho ai
Tìm
đi, tìm lại, tìm hoài
“Quà
tình yêu” chỉ một vài trái thôi
Thế
mà suốt một đời tôi
Tìm
đi, tìm lại, thế rồi... tìm ra
“Bời
lời” chẳng ở đâu xa
Ở
ngay trong cửa, trong nhà của anh.
Em
cười trông rất “gian manh”
Thì
ra em bảo thơ anh “bời lời”
14/2/2022
Gạch
mài vào gạch cho tròn
Cái
nào mất, cái nào còn giữ nguyên.
Ta
nhìn ta thấy nhãn tiền
Phía
nào vẹt phía nào liền cũng đau
Ta
mài ta trước rồi sau...
Một
đời khắc khổ nhìn nhau ngậm buồn.
18/2/2022
ĐƯỢC CẢ ĐÔI
Tựa
cửa mình ta bó gối ngồi
Bên
đường bong bóng vẫn đang trôi
Một
con dế trũi nằm phơi bụng
Đàn
kiến lùa nhau đến kiếm mồi
Gió
rét tăng cường không muốn dứt
Mưa
dầm dày đặc chẳng thèm thôi
Năm
nay thời tiết dường hơi lạ
Gió
bấc mưa dầm được cả đôi
15/2/2022
(Chuyện với cô hàng tạp
hóa)
Lúc
tỏ tình yêu nói thế nào
Bây
giờ chán ngắt thế là sao
Ngán
nhà kiếm chốn chơi bài bạc
Chán
vợ tìm nơi ghẹo gái bao
Chơi
nhởi rông rài nằm mé cổng
Uống
ăn say xỉn ngã bên rào
Không
nghề chẳng nghiệp vô gia sản
Nếu
biết cảnh ni tớ đấm vào
19/2/2022
ĐÓN NẮNG
Không
tháng giêng nào mưa rét giống năm nay
Trời
mọng nước rào rào từng cơn một
Nhìn
đồng ruộng vào mùa đau rát ruột
Những
mẹ, những em buốt giá giữa ngày xuân
Nắng
ở phương nào, xin mọc những đôi chân
Chạy
về sưởi ấm cho làng, cho xóm
Tôi
lạnh lẽo, mặc áo tơi đi đón
Nắng
không về, vẫn cứ đợi trong đêm.
20/2/2022
Nắng
đã đang về ơi nắng ơi
Sáng
nay khăn nắng rực ngang trời
Mắt
anh say ngắm em bên cửa
Môi
mẹ chợt tươi cất giọng mời
Những
ruộng lúa xuân lại biếc xanh
Những
con chim nhỏ lại chuyền cành
Người
đi xen giữa hoa đào nở
Ôi
nắng tình yêu thật ấm lành
21/2/2022
VỚT CÁ BỘT
(Nhớ kỷ niệm bên sông Đuống)
Lại
vác săm giai đến bến sông
Đón
con nước mới bọt tươi hồng
Chắn
ngang dòng chảy gom vào vỉ
Nằm
ngửa lạch trôi chảy tới bồng
Hồ
nhỡ lọc đi loài mại mại
Giếng
con ép hết lũ rồng rồng
Ao
ương đã sẵn chờ nuôi lớn
Đủ
độ hương hai thả xuống đồng
14/7/2020
Bông
cúc vàng xòe nở dưới sương đêm
Em
gái nhỏ nâng niu từng cành một
Ôi
bông cúc cuộc đời tươi mát ngọt
Hoe
nắng chào ta trong bước dạo ngày xuân
Anh
xé muôn ngàn cánh nhỏ phân vân
Trong
chờ đợi mỗi ngày mòn mỏi
Lại
thủ thỉ ngày xưa… câu đã hỏi?
Mình
yêu nhau, yêu mãi, nhớ nghe em!
20/1/2022
Chợ
sắp tan rồi hàng vẫn y nguyên
Những
chậu hoa tươi trước quầy vẫn nở
Anh
lặng lẽ bên gốc hoa hồng nhỏ
Vuốt
ve cười cùng cô bé không tên
Em
cũng nhìn tôi lạ lạ quen quen
Cánh hồng đỏ kề ngay bên má
Chợt hồng lên như hai má hồng em
Anh
khẽ cười lật cánh hoa xem
Hoa
vô giá mua bao nhiêu cho đủ
Hoa
em đó tươi nguyên cánh nhỏ
Anh
mua em bán rẻ thôi mà
Anh
muốn hoa em mang đến tận nhà.
22/1/2022
Thiên
hạ lâu nay thích nói rông
Thói
quen như lúa mọc trên đồng
Giở
trò “cấy hái” vài cô bé
Vẽ
sự “cày bừa” mấy lão nông
Giảo
hoạt lăng loàn nơi ấy có
Lầm
lỳ kín đáo chỗ kia không
Tưởng
đâu lọc lõi vài ba vị
Xem
thế thì ra cũng khá đông
12/10/2020
HOA BÈO
Một
đời trôi nổi trên sông
Cánh
bèo nho nhỏ mênh mông sóng trào
Đêm
qua mưa gió ào ào
Em
tan tác để dạt vào ao anh
Lá
xanh xanh biếc màu xanh
Hoa
tim tím nhạt bao nhành xòe ra
Nhẹ
nhàng trôi nổi gần xa
Những
chiều vẫn cứ đợi ta... những chiều.
8/2020
Mới
về bên ngoại một tuần thôi
Đã
thấy se se đã nhớ rồi
Chả
biết hôm nào về với nội
Bé
lại nằm chơi bên vành nôi
Thấy
bé là vui khắp cả nhà
Vui
từ cha mẹ đến ông bà
Vui
anh, vui chị vui hàng xóm
Bé
đến mà như bé tặng quà
12/2/2022
CUỘC CHIẾN SA-NA
Muốn liên kết cả đám vào
Nhăm nhe áp sát tường rào nhà bên
Họ khuyên trung lập ngồi yên
Chẳng nghe họ táng cho liền rên la
Có nhà thì giữ lấy nhà
Kéo bè kéo lũ để mà trêu ngươi
Thế rồi nát bấy tựa rươi
Và rồi lại bị chúng cười là ngu
24/2/2022
Từng
giọt trong veo chảy chảy hoài
Âm
thanh róc rách thật vui tai
Cây
cầu ọp ẹp ôm bìa núi
Mái
lá chênh vênh dựng khán đài
Nhớ
mẹ đêm đêm ru giọt sữa
Thương
cha sáng sáng giảng văn bài
Ngôi
chùa một mái kìa ai tạo
Từng
giọt trong veo chảy chảy hoài
3/1995
XUÂN VẪN HÃY CÒN
Hết
tết mà xuân vẫn hãy còn
Quất
đào lại nảy lộc tươi non
Trên
chuồng mấy chú gà đông tảo
Dưới
bể vài em cá chép giòn
Gạo tám Văn An thơm sực nức
Rau màu Nhân Huệ thật xanh ngon
Cháu con chúc thọ về đông đúc
Ngoài cổng oanh vàng hót véo von
18/2/2022
Lỗ mũi hôm nay ngửi thấy mùi
Rõ ràng bệnh tật đã đang lui
Trên đầu mó thấy không còn sốt
Dưới cẳng sờ xem đã ấm rùi “rồi”
Tháo biển cách ly làng xóm thích
Cất rào dây chắn phố phường vui
Gần xa bè bạn sang thăm hỏi
Co vid thua đau phải chịu lùi.
22/3/2022
(Họp đồng môn trường cấp 2 Cổ Loa)
Mái ngói đỏ tươi dưới ánh dương
Một mình lặng lẽ giữa sân trường
Thầy cô ngày ấy càng trân trọng
Bè bạn năm nào lắm vấn vương
Viết truyện nhà trường vừa chấm giải
Thi văn thành phố đã lên đường
Bao nhiêu hình ảnh vừa quay lại
Kỷ niệm trào dâng nỗi nhớ thương.
14/11/2019
Sớm mai có đến cháu không
Sợ lây Covid cộng đồng bám theo
Nằm nhà chân bắt chéo khoeo
Giở trang ảnh cháu ra nheo mắt nhìn
12/3/2022
THẠP ĐỒNG ĐÀO THỊNH
(Nhắc
chuyện thăm viện BTLS năm 1961)
Thạp đồng Đào Thịnh rỉ hoen xanh
Vết nứt từ xưa khó tự lành
Bốn khối âm dương tràn khí dục[1]
Một bầu trống rỗng bốc mùi tanh[2]
Người làm ra mẫu không lưu chú
Kẻ đúc khuôn hình chẳng chép danh
Ai đó săm soi tìm dấu vết
Thạp đồng Đào Thịnh rỉ hoen xanh
25/3/2022
(Thư
của Nguyễn Ái Quốc gửi QTCS)
Thư gửi bẩy năm cứ quẩn quanh
Bao nhiêu kiến nghị vẫn chưa thành
Nhân gian thống khổ chờ liên hiệp
Dân tộc điêu linh đợi đấu tranh
Từng chữ yêu cầu bao thống thiết
Những dòng xuất xử thật tinh anh
Mới hay lãnh tụ từng đau đớn
Vì nước kiên trì thật xứng danh.
25/3/2022
(Về
ngày nói dối hàng năm)
Đã có bao giờ nói thật đâu
Còn đua dối trá để thêm sầu
Hứa rồi bỏ đó sinh lờn miệng
Hẹn cứ buông trôi hóa bận đầu
Có bảo là không buồn khó cạn
Không cho là có ngán càng sâu
Thế gian khối kẻ luôn điên đảo
Đã có bao giờ nói thật đâu.
1/4/2022
(Họa thơ Tạ Anh Ngôi)
Mới
sáng mà sao đã sắp tà
Thời
gian cứ thế lướt đi qua
Bao lần hò hẹn người sang bến
Mấy bận chờ mong khách đến nhà
Gặp
mặt kể gì đôi chén rượu
Thân nhau dù chỉ một chung trà
Dẫu
không gắn bó thành đôi lứa
Vẫn
trọn trong nhau lúc tuổi già
Năm
2018
(Họa
thơ Tạ Anh Ngôi)
Lại
nhớ khi xưa chuyện kể rồi
Giấy
thừa thuận bút vẽ con voi
Đầu
trang có lẽ thêm thằng quạ
Cuối
giấy nên chăng có cái mòi
“Còn
bạc còn vàng chăm đến bạn”
“Hết mồi hết rượu ngại sang tôi”
Lòng
người ví thử buồm no gió
Xuống nước mà coi nước chảy trôi
Năm 2018
(Họa
thơ Tạ Anh Ngôi)
Già
lão mà sao vẫn thích đi
Lại
hay bày lắm chuyện ly kỳ
Mới ngày hôm trước vừa sum họp
Tới
tối hôm nay đã biệt ly
Khách
lạ trùng phùng đâu đáng kể
Người dưng nhau cả có cần chi
Đừng chê sức cụ không kham nổi
Một tý con con có đáng gì
Năm 2018
(Nhân
ngày giỗ tổ Hùng Vương)
Quốc giỗ năm nay cũng
tới rồi
Khắp vùng nhộn nhịp
tựa như sôi
Gái trai du lịch tràn
lưng núi
Già trẻ tham quan kín
mé đồi
Bắc đến thăm cha lòng
hớn hở
Nam ra tìm mẹ dạ bồi
hồi
Câu thề giữ nước luôn
ghi nhớ
Lời Bác năm xưa đã
dặn rồi
10/4/2022
Tưởng rằng gió cuốn
mây bay
Tuổi xuân đã ngắt lại
quay trở về
Cỏ non sương ướt dầm
dề
Con đường mòn vắt qua
đê chợt nhòa
Là chi trong bước
chân già
Đuổi thời gian chút
chăng là vậy thôi
Dòng xanh vẫn cứ đang
trôi
Ai đem cát lấp doi
bồi ngày xưa
Bồn chồn theo nhịp
chèo đưa
Đứng bên lán lá lưa
thưa đợi đò
Bao nhiêu người đã
lên bờ
Bao nhiêu người đến
đứng chờ đã đi
Rõ là bến của mọi khi
Mà sao chẳng có cái
gì đợi ta
Một vầng mưa bóng mây
qua
Có ai đó ở đằng xa
đợi mình
Chỉ còn một vợ một chồng
Cãi nhau một tý cho thông cửa nhà
Canh này nấu mặn tại bà
Mái kia bị dột ấy là tại ông
Gạo nhà mình có còn không
Thịt thà cá mú tủ đông vẫn còn
Rau hộp xốp cũng tươi non
Trứng gà mới đẻ vẫn còn mấy khay
Mẻ chua, đường ngọt, ớt cay
Tỏi tươi hành củ hôm nay vẫn còn
Nấm hương mộc nhĩ khô giòn
Miến măng muối mắm các con sắm đầy
Trái trăng hoa quả vẫn bày
Rượu chè bánh kẹo thứ này kệ ông
Sớm mai bà có chợ không
Tôi đạp xe xuống thăm đồng xem sao
Ruộng nhà mình có đâu nào
Thì xem làng xóm có hao chút gì
Chiều mai ông có việc chi
Vui thơ với hội chút thì về thôi
Hình như có ép một rồi (F1)
Khẩu trang cho kỹ kẻo rồi lây lan
Bao giờ cả nước bình an
Cả nhà mình cũng yên hàn là may
Cháu con vắng vẻ thế này
Cãi nhau một tý vui vầy chút thôi
4/3/2022
Mưa rét chiều nay cũng tạnh rồi
Bầu trời ướt mãi mới đành thôi
Ngõ trên ném mạ gieo đồng trũng
Xóm dưới đem khoai cấy bãi bồi
Tia nắng lổ loang xòa xuống bến
Vầng mây lởn vởn phủ trên đồi
Dăm cô hối hả đang lên luống
Mấy chị nhanh tay tỉa bớt chồi
24/3/2022
Đi đâu rồi cũng trở về
Nhớ thương chi rứa miền quê những ngày
Dẫu bao cay đắng đọa đày
Thì quê vẫn đó những ngày ấu thơ
Một đời là mấy ước mơ
Một đời là mấy tuổi thơ những ngày
Thương sao thân ấy thân này
Cũng đều của mẹ của thày ban cho
Dù đời nắng lửa mưa gio
Đi đâu rồi cũng thương cho ngày về
7/5/2022
Đèn khuya chong mắt dọc hàng cây
Thấp thoáng xa xa dáng phượng gầy
Sóc chạy lao xao làn gió nóng
Dế kêu thổn thức giọt sương dầy
Vài con chim cuốc kêu tìm bạn
Mấy cái vạc đêm rúc gọi bầy
Phố xá vắng tanh yên giấc ngủ
Mình ta chìm đắm mộng không đầy
5/6/2022
Đã trải qua bao chức vụ rồi
Cuối cùng cũng chỉ thế này thôi
Thù lao rẻ rúng tiền thường thiếu
Chi phí giá cao của chẳng dôi
Lắm lúc không công rằng nghĩa vụ
Nhiều khi cống hiến để buông trôi
Mới hay tất cả đều phù phiếm
Khen tặng mà chi thật đãi bôi
20/6/2022
Khắp chốn đua nhau học luật Đường
Mải mê trích cú với tầm chương
Người này phụ họa đòi phô diễn
Kẻ nọ hùa theo để tán dương
Lời nhạt tong teo như mía ngọn
Từ khô chát đắng tựa cà ương
Mấy ông chắp nhặt chua như mẻ
Vài mụ tanh tao thật đáng thương
12/4/2022
THƠ MỐC
(Mở
rương thơ cũ se buồn)
Thơ phú làm ra cũng đã nhiều
Tìm đâu ra được kẻ bao tiêu
Mấy bài phác thảo đầy trang trọng
Bao quyển từ chương thật mĩ miều
Đã lúc chồng cao đầy giá gỗ
Lại khi xé nhỏ bỏ lò thiêu
Mấy cô gián cái sinh bao chuyện
Dăm cậu dài đuôi giở lắm chiêu
21/4/2022
Ngẫm mình nào đã giỏi giang đâu
Mà dám đua chen để đứng đầu
Chữ nghĩa theo đòi xem vẫn cạn
Văn từ học lỏm thấy chưa sâu
Buồn tình quanh quéo thêm trăn trở
Chán cảnh dở dương lắm sự sầu
Vui mướn buồn thuê ai đó tá
Não nùng chi rứa những chiều ngâu
20/8/2021
Chẳng hội hè gì vẫn cứ vui
Mặc ai mơ mộng tiến hay lùi
Buồn tình bợ đỡ nơi đàn đúm
Chán cảnh theo đòi chốn lủi chui
Một tiếng thơ đau tim luống nghẹn
Nửa câu văn nhục lệ khôn chùi
Đời người là mấy cơn xâu xé
Bao kẻ mưu toan định dập vùi
27/8/2021
Mỗi người vốn dĩ một ngôi sao
Ánh sáng tỏa xa tận cõi nào
Chẳng phải thường nhân nơi hạ tiện
Hay là quan tướng chốn ngôi cao
Tín trung vững chí nên cầu tới
Đạo nghĩa bền tâm mới bám vào
Lắm mẹo nhiều mưu chi cho cực
Sao bằng vui vẻ sống thanh tao
20/11/2021
(Họa
nguyên đề thơ Trần Phao)
Vườn hoa cúc tím nở song hàng
Có lẽ là thu đã sắp sang
Nhớ cốm Làng Vòng xanh đáy rổ
Ngắm hồng Xuân Đỉnh đỏ trôn quang
Cá mè kém nước thôi đè sóng
Chim ngói dư mồi cất gáy vang
Người đến chùa quê chiêm bái Phật
Tóc mây ai thả nắng hoe vàng
15/5/2022
Chẳng biết là ai nói dối đây
Để ta đau đớn đến hao gầy
Những mong đôi nhạn bay xa mãi
Nào biết đàn âu chịu lẻ bầy
Dạ thảm xót xa từng khắc một
Tâm sầu lai láng những canh chầy
Bao giờ trở lại ngày xưa cũ
Nhặt ánh trăng rơi dưới gót giầy
14/5/2022
Chợ đã vãn rồi có khách đâu
Thịt ôi rau héo cá tanh ngầu
Vài cô hàng xén ngồi lau mắt
Mấy bác thợ rào đứng nhổ râu
Cơm ế luống lo bầy kiến đỗ
Canh thừa càng sợ lũ ruồi bâu
Ngày mai quyết định đi buôn giấy
Thỉnh các nhà thơ họa mấy câu
20/6/2022
Một khoảng bầu trời
bát ngát xanh
Mở ra khung cảnh thật
an lành
Đôi “thuyền vỏ trấu”
không tìm thấy
Một “túp lều rơm”
cũng vắng tanh
Chuyện cũ còn đây hồ
trải rộng
Tích xưa vẫn đó núi
giăng thành
Chiều nay Ba Bể vào
thu sớm
Mây nước chan hòa vạn
bức tranh.
30/7/2022
Côn Sơn vừa mới sửa sang
xong*
Đường gạch đỏ tươi xếp
lượn vòng
Tường đá xây lên cao vợi
vợi
Hàng cây xén tỉa uốn cong
cong
Cà sa Sư Trạng buông vàng
ửng
Áo thụng Quan Hầu thả
trắng bong
Du khách dâng hương cầu
phúc lộc
Ngàn hoa in mặt giếng
xanh trong
* Sau dịch đã dẹp hết hàng quán
và tân trang khuôn viên của đền
12/2/2022
Muôn loài là một
giống như nhau
Cũng chỉ ngô khoai
với lúa màu
Có nước tự nhiên tươi
giống cỏ
Không mưa ủ rũ héo
như rau
Khi no quân tử khoe
rằng ngọc
Lúc đói anh hùng bỗng
hóa thau
Sự thể xưa nay thường
vẫn vậy
Muôn loài là một
giống như nhau
3/7/2022
Có đáng hay không để
góp nhời
Chọn câu chọn chữ đẹp
mà chơi
Lời vàng chớ đậy trò
gian xảo
Ý ngọc đừng che
chuyện lỗ lời
Hằn học mà chi tình
nhạt nhẽo
Chua ngoa là mấy
nghĩa xa xôi
Văn chương tải đạo
người xưa nói
Có đáng hay không để
góp nhời
6/7/2022
Chữ Thánh bây giờ rẻ thế sao
Để cho lũ ngọng cũng dâng trào
Mấy tên điên đảo chôn hoa xuống
Dăm đứa ngô nghê đổ rác vào
Một chữ cũng buồn cho sĩ tử
Nửa câu càng thẹn với đồng bào
Bao giờ tài đức gom thành một
Thơ phú xem ra mới ngọt ngào
30/6/2022
THANH TRA GIỚI TÍNH
Nghe đồn hiệp hội muốn thanh tra
Đội ngũ poodbol của các bà
Tóc ngắn chân to vai nở rộng
Eo thon bụng nhỏ ngực phình ra
Ném biên thẳng cánh không hề chậm
Đá phạt căng gân sút rất xa
Chửa thấy có ai thay giới tính
Nữ quân cả đội đẹp như hoa
7/7/2022
TA VỀ THƯƠNG NHỚ
Mười năm mới lại trở về
Cầu Quan nằm dưới nắng hè đốt thiêu
Nước xuôi, xuôi mãi một chiều
Bên bồi bên lở bao điều đổi thay
Vườn kè xưa mọc ken dày
Bờ tre gai nhỏ vươn tay giữa trời
Phù sa vàng suốt một đời
Giữa nơi đồng trũng, giữa nơi ruộng lầy
Bát cơm của mẹ, của thầy
Nuôi ta khôn lớn, những ngày ấu thơ
Côn Sơn, Tống Sở đôi bờ
Những kỳ hội mở câu thơ mạn thuyền
Mái chèo quạt nước vang rền
Câu ca ngày ấy còn nguyên trong lòng
Thuyền ai đang kéo ngược dòng
Con đường Chợ Huyện uốn cong nắng chiều
Ta về thương nhớ bao điều
Tình ai còn đó những chiều tháng năm.
12/7/2022
THĂM ĐỀN BÀ TRIỆU
Qua đền Bà buổi cuối hè
Nắng chiều đốt lửa đỏ lòe
trời cao
Kìa ai áo đỏ yếm đào
Tiếng voi gầm, tiếng gươm
đao đầy trời
Ngước lên đỉnh núi xanh ngời
Bóng tinh kỳ của một thời
vẫn đây
Giặc thù phơi xác ngập đầy
Tiếng cồng xung trận vui vầy
núi xưa
Người về theo khói hương đưa
Lời thề thức dậy buổi trưa
thủa nào
Giặc Ngô chuột chạy cùng sào
Kinh hồn bạt vía lao xao xin
hàng
Hội vui mở khắp xóm làng
Dấu chân bạch tượng đi ngang
cửa đền
Ngọn hương khói tỏa trăm
miền
Nhớ ghi công đức tương
truyền bấy nay.
15/7/2022
ĐÊM CẨM PHẢ
Nằm nghe sóng biển rì rào
Ngỡ như ta đã lạc vào quê ai
Phố Than ồn ã bên tai
Nước lên trăng xuống ban mai
xứ Rồng
Áo em nhuộm sắc hoa hồng
Soi trên mặt nước cho lòng
ta say
Đèo Nai tha thiết những ngày
Bàn chân chiến sĩ dạn dày
gió sương
Kiên trinh gìn giữ quê hương
Gian nguy bom đạn chiến
trường còn đây
Sáu mươi năm sắp đến ngày
Tượng người thợ mỏ đến nay
vẫn còn
Hoàng hôn phố mỏ xanh rờn
Muôn ngàn lớp sóng khẽ vờn
ngoài xa
Yêu ai xây phố xây nhà
Nguồn than vẫn cứ mặn mà nhả
tơ
Phố Than em tựa bài thơ
Đêm nghe sóng biển mà mơ
thấy người.
16/7/2022
NHỚ GIA BÌNH
Đi đâu cũng nhớ về nơi đấy
Quê hương ta đằm thắm Gia Bình
Ơi những tháng năm gắn bó ân tình
Duyên xứ Bắc trở về từ hôm ấy.
Một dải đất nhỏ nhoi từng thấy
Chứa đựng bên trong sự tích oai hùng
Lễ hội Thập Đình rộn rã khắp vùng
Rước cả mười làng cũng về hội tụ.
Đêm hội mở đền thiêng Lạc Thị
Theo vua Bà cầm quân chế vị
Vẫn nữ tính thanh cao dung dị
Hai ngàn năm còn đó Côn Nương.
Ta nhớ xa hơn một thuở Hùng Vương
Thần Cao Lỗ hưng binh, vẽ nỏ
Hội làng Lớ tinh kỳ rực đỏ
Bốn ngàn năm lịch sử chưa xa.
Vẫn nhớ không quên nghề tổ ông cha
Đại Bái đúc đồng, Ân Lai tre trúc
Môn Quảng nón quê che bao mái tóc
Bột lọc thơm ngon làng Ngụ bay xa.
Vẫn nhớ như in đất học quê ta
Quan Trạng Thái Sư mở đầu khoa cử
Giai thoại chép thêm bao nhiêu huyền sử
Thiền sư Huyền Quang lòng dạ trung kiên.
Còn có bao điều đẹp đẽ thiêng liêng
Tiềm ẩn bên trong giữa thời đổi mới
Nền công nghiệp mở mang đã tới
Có công ai dũng cảm xông pha.
Sáng nay đây xin viết tiếp bài ca
Trên dải đất thân thương anh kiệt
Gia Bình ơi ta yêu như máu thịt
Một miền quê trên bến dưới thuyền.
20/7/2022