Tổng số lượt xem trang

07/09/2011

NHỮNG NGÀY THÁNG 9 (2011)

NHỚ VỀ THẦY GIÁO
(Kính dâng thầy Vũ Kim Đàm)
Khi tôi nhớ về thày giáo của tôi
Thày đã xa rồi
Chỉ còn lại những dòng thầy đã viết
Cuốn học bạ đến giờ còn thân thiết
Một lời khen mực tím mãi tươi nguyên.
Khi tôi nhớ về thầy giáo của tôi
Lòng chợt bình yên
Bởi đạo lý thày cho con vẫn giữ
Và vì thế chưa một lần vấp ngã
Dẫu con đường uốn lượn trong đêm.
Khi tôi nhớ về thầy giáo của tôi
Lòng chợt se buồn
Đò qua bến rồi không trở lại
Mái trường cũ cô đơn vời vợi
Bục giảng xưa muôn chân đã đặt lên
Hình bóng thầy, còn mãi ở trong tim.


HOA XẤU HỔ
(Tặng Kim)
Khi anh chạm vào em, em khẽ thu về
Buồn vô tận, rời nhau ngày hôm ấy.
Bao mùa hạ đã trôi qua từ đấy
Em âm thầm ôm kỷ niệm xa.
Em tiếc vì sao không mở lòng ra
Ngay sau lúc bắt mình xấu hổ
Để từng cánh hoa dần xé nhỏ
Buồn trăm năm vì những vô tình.
Khi anh chạm vào em, em chợt giật mình
Hoa xấu hổ gập vào trong ủ rũ
Em đâu biết ngày mai rời bến đỗ
Chỉ còn chờ giây phút nói cùng nhau.
Khi biết mai rồi xa cách thật lâu
Em đâu thể lặng im trong xấu hổ
Để sắc tím chập chờn bao chấm nhỏ
Đợi muôn chiều, xa lắc những buồn đau.

CHỈ MÌNH TÔI BIẾT
Từ lâu vẫn ở bên tôi
Em như cái bóng một đời lặng im
Thế mà có vạn nỗi niềm
Chỉ mình tôi biết, tôi tìm được ra.

GẶP HOA
Vô tình hoa lại gặp hoa
Thì ra ta lại gặp ta giữa đường
Mắt đen, môi thắm, má hường
Mình là mình ấy lẽ thường trong nhau
Lạ sao xa cách bấy lâu
Để cho bạc trắng mái đầu mà thương.

DẤU CHÂN LÔNG NGỖNG
Bốn bên tường gạch vữa vôi
Dấu chân phàm tục mấy hồi lại qua
Hanh hao màu đá gan gà
Hanh hao sắc lụa choàng qua hình người
Ai thương, ai giận, ai cười
Loa Thành xoáy cuộn mấy hồi quặn đau
Nỏ thần nào có thấy đâu
Lưỡi gươm oan nghiệt…ngàn câu phẩm bình
Ai mê đắm giữa hư vinh
Để tan nát một mối tình ngây thơ
Bao giờ hay chính bây giờ
Dấu chân lông ngỗng lờ mờ đâu đây (!)