Tổng số lượt xem trang

30/12/2018

THƠ NGẮN


CHÁN MƯA
Mưa gần nửa tháng rồi
Ngày đêm đều rỉ rả
Mọi người cứ kêu trời
Trời chẳng nghe gì cả

KHÁCH CƯỜI
Cô bảo rau rất xanh
Khách hàng cười nhe nanh
Anh chỉ thích em trắng
Để lên xe cùng anh

CÓ HOA
Xuân trước cũng đào quất
Xuân nay cũng quất đào
Em bảo hoa gì nhỉ
Anh chẳng cần thứ nào

LÀM DÂU
Năm ngoái còn nhìn thấy
Năm nay chẳng thấy đâu
Hỏi mãi rồi mới biết
Em vừa đi làm dâu

09/04/2018

MỘT SỐ BÀI THƠ VỀ THIỀN

(Họa thơ trụ trì chùa Long Hoa)
Xem thơ mộ đạo mới tìm sang
Cảnh trí Long Hoa thật ngỡ ngàng
Tam bảo mới xây càng rộng rãi
Thiền môn vừa mở thật khang trang
Câu kinh Bát nhã gieo lời ngọc
Bản chú Đà la thắp ý vàng
Bao lớp chân tu về giảng pháp
Kim cương vô trụ mãi còn vang

(Họa thơ trụ trì chùa Long Hoa)
Đã trải bao mùa nắng lại mưa
Long Hoa còn đó dấu ngàn xưa
Tâm tâm ngũ uẩn dâng lời trọng   
Tánh tánh giai không nguyện nét ưa 
Tổ tổ khai kinh đâu thể thiếu
Người người trì tụng cớ sao thừa
Thiền tông mặc chiếu nhân vô ngã
Quả kiếp luân hồi đã thấu chưa

TÙY DUYÊN
Tâm kinh Bát nhã tụng hằng đêm
Đạo pháp tu trì chẳng tiến thêm
Có phải tư tâm còn phó chấp
Hay là tánh dục khó răn kềm
Chân tu cảnh giới đè chưa cứng
Bản ngã trần ai nén vẫn mềm
Mới biết trầm luân kia giải thoát
Đời người có được cũng tùy duyên

Tòng tâm sở dục tự hoàng thiên
Nhân quả phân ưu thật ảo huyền
Có phải tư tình còn phó chấp
Hay là bản ngã ít căn nguyên
Mười đời giữ đạo còn chưa vẹn
Một kiếp câu lưu thật khó tuyền
Mới biết luân hồi mong tránh được
Đời người có được mấy cơ duyên

Bát nhã tâm kinh đọc đã làu
Vẫn không tránh nổi cảnh đời đau
Bởi chưng quả kiếp từ khi trước
Gánh nợ luân hồi đã đến sau
Tuệ nhãn chân truyền luôn tới chậm
Nhân duyên giải kết khéo qua mau
Tìm thiền ai đó đang huyền mộng 
Phó chúc đôi điều để tặng nhau

Bến giác đi tìm đã thấy chưa
Mà mong gột rửa tấm thân thừa
Một đời chay tịnh đong không đủ
Muôn kiếp trầm luân xếp chẳng vừa
Chốn phật nhương kinh đâu trễ nải
Sân thiền trì tụng chẳng hề thưa
Tại gia phân phó đời cam chịu
Duyên kiếp trần ai khéo đón đưa

Khẩu nghiệp xui ta mắc nạn này
Chân kinh Thập Thiện bảo cho hay
Vọng ngôn trá ngụy thêm chua chát
Lưỡng thiệt lật lường lắm đắng cay
Ác ngữ cục cằn gieo thói độc
Ý ngôn thêu dệt chuốc trò say
Họa tòng ngôn xuất người xưa nói
Gánh nợ trần gian khó trả vay

Gốc ngũ căn xưa sớm luận bàn
Đức tin sinh tử chẳng lìa tan
Pháp lành tinh tấn xoay sông biển
Chánh niệm chân ngôn chuyển núi ngàn
Giá trụ tâm hành năng quán sát
Tuệ tâm thành tựu sớm đăng đàn
Mới hay mọi nhẽ người tu tập
Gốc ngũ căn xưa sớm luận bàn

Trạch giác thường khi lục vấn tâm
Tiêu tan vọng niệm bớt sai nhầm
Mở đường tinh tấn qua mê lộ
Tạo lối hân hoan vượt cát lầm
Hóa giải não phiền nâng trí huệ
Rọi soi chân giả hiểu cao thâm
Lấy điều buông xả mà tu tạo
Vun đắp thiền môn tới vạn tầm

Bát nhã khai kinh khéo dị thường
Một đời tu tập mới nên chương
Trì tâm quán chiếu soi ngàn lối
Mẫn ý căn duyên chỉ một đường
Thân pháp cấu thành đâu nhược yểu
Chân tâm tùy hiện rõ khang cường
Nhân quần ai chẳng mong tri túc
Đạo pháp tùy duyên mới tỏ tường



22/02/2018


(Đón xuân 2018)

Tranh thủ giao thừa đón chúa xuân
Ngồi bên bàn phím gõ đôi vần
Đào hồng mới nở hồng hồng thắm
Dơn trắng vừa bung trắng trắng ngần
Chè mạn thử qua vài bốn bận
Rượu tăm nếm tạm một hai lần
Bỗng đâu điện thoại reo không ngớt
Chờ nhé ai ai cũng có phần

20/01/2018

CÒN MÃI TRONG THƠ
(Thân tặng quê hương Cổ Thành)

Đi đâu vẫn nhớ về nơi ấy
Đồng quê thơm hương lúa ngọt lành
Dẫu muôn xóm muôn làng tôi đã thấy
Vẫn thương riêng nơi ấy Cổ Thành.
Tôi biết nơi đây đầy ắp chân tình
Những mùa vụ nối dài ngày tháng
Và ai đó với bàn tay trắng
Đã xây nên làng xóm quê mình.
Những An Ninh, Cải Cách, Hòa Bình
Với Thông Lộc, Phao Tân, Thành Lập
Miền quê với ngàn năm văn vật
Tự bao đời hòa trộn nước sông Kinh.
Đâu Lý Dương và đâu nữa Tu Ninh
Nam Đông, Nam Đoài, Đồng Tâm thân thiết
Đâu Ninh Giàng, Cổ Châu xanh biếc
Ấm tình người trong ngào ngạt hương say.
Về Cổ Thành trong sớm hôm nay
Câu chào hỏi thân thương quen thuộc
Bè bạn bên nhau bàn tay nắm chặt
Bao lâu rồi đâu dễ đổi thay.
Cổ Thành ơi tôi đã về đây
Câu hát lung linh hòa trong ánh mắt
Câu thơ viết những gì đẹp nhất
Cổ Thành Thơ, còn mãi trong thơ.

Tôi ra đi chỉ có một mình
Không làng xóm, người thân đưa tiễn
Cơ quan đang làm, không thể đến
Một tôi, lặng lẽ lên đường
Thiêng liêng sao, đường tới chiến trường
Xin hãy để cho lòng thanh thản
Đừng ai đó buồn đau, ngăn cản
Để rồi đây mãi mãi cô đơn.
Tôi ra đi, ai đó chắc buồn hơn
Năm tháng thời gian sẽ thành kỷ niệm
Thành cổ tích cho bao câu chuyện
Để từng đêm cha mẹ kể con nghe


Có phải bao giờ trăng cũng tròn đâu
Ôi thương thế những ngày trăng khuyết
Từng chờ đợi mới thấy lòng da diết
Có bao người quên hết những mùa trăng
Những tháng năm, rực rỡ tháng năm
Không còn nữa giữa đời con gái
Xin hãy để trong lòng thư thái
Ngắm trăng tròn cho hết những tròn trăng.