Tổng số lượt xem trang

04/04/2020

KỂ CHUYỆN ĐẤT NƯỚC TÔI

KỂ CHUYỆN ĐẤT NƯỚC TÔI

Đất nước tôi từ một mẹ sinh ra
Mọi xứ sở là anh em thân thiết
Những trang sử hòa vào truyền thuyết
Thật hào hùng từ muôn thuở ông cha.

Đất nước tôi từ một bọc sinh ra
Mọi dân tộc đều là ruột thịt
Dù ai đó xa xôi cách biệt
Vẫn tự hào với nước Việt thân thương.

Đất nước tôi từng gặp lắm tai ương
Chưa lúc nào ngơi tay cày, tay súng
Giữa chiến trận vẫn nuôi mầm sống
Để ngàn năm dài mãi gốc Tiên Rồng

Đất nước tôi luôn nghĩ đến cộng đồng
Dẫu ở quê nhà hay đi xuất ngoại
Tổ quốc bảo không bao giờ bỏ lại
Gian khó, hiểm nguy cả nước chịu cùng.

Đất nước tôi dựng nghiệp tự vua Hùng
Mỗi miền đất biết bao nhiêu làng xã
Trăm trận đánh chẳng bao giờ gục ngã
Mãi vững tin trong trận đánh sau cùng.

Đất nước tôi hết thảy những anh hùng
Thời đại Bác Hồ kết tinh bao thế hệ
Ôi tất cả những đứa con một mẹ
Thắm tình yêu máu thịt đồng bào.

Đất nước tôi đại dịch đã xông vào
Tất cả vững lòng nghĩ suy nung nấu
Phát hiện, ngăn ngừa qua từng trận đấu
Chiến thắng, thành công vui sưóng tự hào.

Sáng nay đây đứng dưới ngọn cờ đào
Đảng bảo phải kết đoàn chiến đấu
Mỗi sinh mệnh đều thiết tha yêu dấu
Khắp muôn dân cùng một chiến hào.


03/04/2020

KỂ CHUYỆN LÀM THƠ





Chặt đẽo gia công mấy thứ nầy


THƠ TRONG MÙA DỊCH





KÝ TẾ PHỒN SINH
(Phiếm đoán đại dịch)
Thoạt đầu gắn kết lại cùng nhau
Thủy hỏa đồng sinh thật khác màu
Vẫn biết khởi nguồn liên kết lại
Càng e về cuối loạn thêm mau
Biết điều chắn vén lo gìn giữ
Hiểu sự thu gom quét sạch làu
Có biết nghiệp đời khôn chối bỏ
Phồn sinh huyền hoặc chớ vo nhàu

DỊCH NHẤT ĐỊNH TAN
Đại dịch lên cao hại thế gian
Khắp nơi nhiễm bệnh đã lan tràn
Hơn hai trăm nước đang nguy kịch
Gần bốn vạn dân chết dã man
Thế giới cách lý càng vững chí
Toàn cầu chữa trị vẫn kiên gan
Một ngày nào đó không xa nữa
Bốn biển năm châu dịch phải tan




HỌA THƠ & TẶNG THƠ BÙI TỘC

ĐỢI BẠN
(Họa thơ Thanh Tình)
Đã hẹn khi nào lựu trổ hoa
Mà nay đã đỏ trước sân nhà
Chơi vơi đầu ngõ làn sương phủ
Thánh thót ngoài hiên hạt móc sa
Vườn cũ cây cao chim chụm tổ
Ao xưa nước mát ếch khui mà
Mỗi ngày càng thấy thêm mòn mỏi
Đợi mãi mà sao bạn chẳng qua

THÀNH PHỐ MỚI
(Họa thơ Trần Phao)
Chí Linh rộn rã tiếng ca vang
Đồng ruộng núi non nắng trải vàng
Kiếp Bạc oai linh ngời kiếm khí
Côn Sơn huyền diệu tỏa hào quang
Xóm thôn mở rộng trông càng đẹp
Phường phố điểm tô ngắm thật sang
Mong mỏi bạn bè về họp mặt
Quê mình đổi mới thật khang trang

MỪNG TỪ ĐƯỜNG BÙI TỘC
Thủy tổ Bùi công lập xóm làng
Sắc phong còn đó tỏ từng trang
Năm Cành nảy nở đơm hoa ngọc
Ba Cội sinh sôi kết trái vàng
Nền móng tổ tiên xây vững chãi
Miếu đền con cháu dựng phong quang
Chúc cho họ tộc thêm đông đúc
Chúc các gia đình phú thọ khang

MỪNG BÙI TỘC
Bùi tộc vang danh tại xứ này
Nối dài nguồn cội bấy lâu nay
Kim Lâu rạng rỡ huy hoàng vậy
Cổ Đẳng uy nghi tốt đẹp thay
Phúc Nhuận công cha càng rộng lớn
Từ Nhân nghĩa mẹ thật cao dày
Hai trăm sáu chục năm xây nghiệp
Đền miếu muôn nơi khó sánh tày


27/01/2020

CHÀO XUÂN CANH TÝ 2020

KHAI BÚT CHÀO XUÂN
(01/01/2020)
Mừng Đảng xuân nay chín chục tròn
Giấy thơm trải rộng sáng mầu son
Thảo đôi câu đối mừng dân tộc
Viết mấy vần thơ tặng nước non
Khúc nhạc dựng xây thêm rộn rã
Bài ca chiến đấu mãi vang giòn
Ghi sâu lời Bác từng căn dặn
Độc lập tự do chí chẳng mòn.

VỊNH ĐÀO
(18/1/2020)
Đào thế bạt phong mới rước về
Chung vui cảnh tết ở làng quê
Chồi xanh mới nhú vài ba búp
Nụ đỏ vừa bung sáu bẩy huê
Rắn rỏi sinh sôi nơi bão tố
Dẻo dai nảy nở chốn sơn khê
Xuân sang góp nhặt đôi câu vịnh
Thơ phú bình dân lắm khách mê

VỊNH QUẤT
(23/01/2020)
Chậu quất năm nay nặng trĩu cành
Trái vàng chen lẫn lá màu xanh
Phía trên đèn nháy vòng dăm lớp
Bên dưới dây hoa cuộn mấy vành
Bắt chước xóm thôn cho hợp mốt
Học theo phường phố tỏ chơi sành
Đến thăm ai cũng cho là đẹp
Xuân mới vui tươi vạn sự thành.

BẨY NHĂM
(24/01/2020)
Bẩy nhăm họ bảo chửa già đâu
Dẫu có hoa râm nửa mái đầu
Thơ phú sẻ chia ra cả nước
Văn chương gửi đến khắp năm châu
Chào xuân phấn khởi gieo đôi vận
Đón tết mừng vui thảo mấy câu
Tự chúc cho mình thêm tuổi mới
Bẩy nhăm họ bảo chửa già đâu

21/01/2020

VIẾT VỚI QUÊ HƯƠNG

(Viết khi về Hội thảo: Tú Xương
với thơ Đường luật Việt Nam)

Quê hương mình, chỉ của mình thôi
Dù xấu đẹp cũng có đầy kỷ niệm
Yêu mến, nhớ nhung, bao nhiêu câu chuyện
Cứ nối dài chắp cánh cho thơ…

Ta thương ta từng trải những bơ vơ
Bụng đói lả, không còn muốn bước
Nắm cơm nhỏ, ấy là mơ ước
Ai cho ta trong lúc khó khăn…

Đã có bao lần ta tự ăn năn
Nhớ và nhớ chỉ là cửa miệng
Tự thêu dệt ra bao câu chuyện
Để mà thơ, mà thơ…

Ôi quê hương, ta vẫn từng mơ
Trong máu thịt chất đầy mộng tưởng
Chỉ chua chát ngấm ngầm thụ hưởng:
Bao mồ hôi xương máu cha ông.

Sáng nay đây trời đất mênh mông
Hội thảo cho ta về đất tổ
Ta bất chợt hóa thành trẻ nhỏ
Tung tăng trong buổi tựu trường

Một chút ước ao rất đỗi bình thường
Một lần nói trên lễ đài: cáo lỗi
Một lần đã cả gan quá đỗi
Dám tự mình kể hết mọi tâm tư…

(Đình Cổ Loa hè 2004)

Xa gần sáu chục năm rồi
Trường xưa bao lớp đã ngồi nơi đây
Sân đình thu nắng hao gầy
Vẫn nghe văng vẳng tiếng thầy, tiếng cô
Ghế bàn nghiêng ngửa lô xô
Bạn bè đùa nghịch hét khô cả mồm…
Thoáng qua trong ngọn gió nồm
Mắt ai hoen lệ cái hôm rời trường
Người đi công tác trên mường
Người đi chiến đấu chiến trường nơi xa
Người vào nhà máy thay ca
Người về phường phố cờ hoa vui vầy
Người về đồng ruộng cấy cầy
Người thành cán bộ đêm ngày xa quê
Hôm nay tất cả đã về
Để ta ngồi tựa bên hè làm thơ
Nhớ về lớp học ngày xưa...

03/01/2020

DU LỊCH HÀ NAM

(Thuộc quần thể chùa Tam Chúc)

Chùa Ngọc xây cao đẹp tuyệt vời
Mái cong rực rỡ ánh vàng phơi
Rễ cây chằng chịt ôm ngang núi
Đồi đá lênh khênh trụ giữa trời
Niệm chú vãng sinh qua vạn kiếp
Khấn cầu tế độ đến muôn đời
Hương trầm thơm nức tan trong gió
Thân pháp Như Lai tỏa sáng ngời


(Thuộc quần thể chùa Tam Chúc)

Ba hai trụ đá dựng nơi đây
Kinh phật ban ra chép rất dầy
Vô lượng soi đường qua mỗi sáng
Kim cang mở lối suốt canh chầy
Dược sư cứu khắp hồn đau đớn
Tịnh độ tan bao kiếp đọa đầy
Nhân quả luân hồi nay giũ sạch
Chúng sinh hết thảy sống vui vầy


THÁNG 8 NĂM 2019


(Thu 2018)

Mới đó hôm qua
Lá vàng đã rụng
Hình như thu đến
Lòng cứ chông chênh.

Thu ơi năm nào
Mình xa nơi ấy
Bóng mẹ thân yêu
Bóng em dịu dàng.

Bầu trời xanh biếc
Đầm nước mênh mang
Cổng làng tươi nắng
Vàng hoe cúc vàng.

Một mình em tôi
Nhìn về xa lắc
Đường cây khô khốc
Lòng càng chơi vơi.

Thu ơi, thu ơi
Giờ không ai đến
Lòng ta thương mến
Gửi buồn cho thu.