Tổng số lượt xem trang

02/09/2014

THƠ ĐIỆN

THƠ ĐIỆN

Thơ điện nói gì cũng điện
Như đời ta điện mãi kề bên
Mùa đông rét bếp hồng hơi ấm
Lúc sang hè vòng quạt suốt ngày đêm
Mỗi cuộc đời đâu có dễ quên
Đĩa đầu thắp lờ mờ gác nhỏ
Giờ như giữa thiên hà trăng tỏ
Chính là ta xoay lưới điện soi vào


THƠ MÁY MÓC

Chớ bảo khô khan khó tỏ lời
Tình thơ máy móc chẳng hề vơi
Dù khi bụi khói vương đôi chỗ
Lại lúc than dầu đọng mấy nơi
Tường thép nóng ran cơn nắng dãi
Mái tôn lạnh ngắt trận mưa rơi
Mấy ai hiểu được bên trong đó
Đêm trắng canh tàn chẳng nghỉ ngơi.


Không có nhận xét nào: