Tổng số lượt xem trang

18/07/2012

THÁNG 7 NĂM 2012

TÌNH KHÚC KHÔNG LỜI

Ta trở lại giữa mùa ra trái
Bóng đa chùm ẩn kín trong mây
Kìa ai đó đang trèo lên hái
Khéo không mà rơi xuống nơi đây…

Đa ngàn tuổi tóc dài như nắng
Lúc ra trường, tay nắm trong tay
Từ khi ấy bao mùa xa vắng
Gốc đa càng như đắm, như say.

Ta trở lại giữa mùa ra trái
Chỉ mong sao đa nói một lời
Để bao chú chim từ xa ngái
Hót chào đa chiu chít ngang trời

Ta về đây thôi đã chậm rồi
Đa ngàn tuổi đã không còn nữa
Khuôn cửa cũ, đá nhòe dấu vữa
Đốt lòng ta trong tình khúc không lời

 
VỀ CÙNG SÔNG LÃNG

Lâu lắm không về cùng sông Lãng
Nước triều vừa mới cạn đêm qua
Vết bùn nhão chan đầy mặt cỏ
Sóng thu vàng muôn lớp đùn xa  

Sông vẫn chảy dọc theo vườn cũ
Những dây trầu ngoi nước mà lên
Vòi tre mới bò ngang mùa lũ
Để vô tình khi nhớ khi quên

Bốn mươi năm lặng lẽ nằm yên
Đôi bậc đá còn nguyên trên đất
Bao mùa lụt, mùa khô chồng chất
Sông ngày xưa, sông của bây giờ…

Ta chia tay, rồi có đâu ngờ
Một mai đến, chẳng quay trở lại
Để sông với những chờ, những đợi
Chất bao niềm nhung nhớ trong ta.

Không có nhận xét nào: