MỘT MÌNH
Hạ
nắng dường như sắp hết rồi
Suốt
ngày rả rích rặt mưa thôi
Muốn
lên cô tám lo thuyền vỡ
Định
xuống mợ ba sợ bến trôi
Đặt
bút kiếm hoài không thấy giấy
Mở
chai tìm mãi chẳng ra mồi
Một
mình một chén ngồi gà gật
Không
bát không mâm cũng chẳng nồi
Bứt rứt làm sao nóng cuối hè
Những chùm lửa đỏ kín bờ tre
Trái hồng Đà Lạt vừa ưng ửng
Quả bưởi Năm Doi cũng đỏ hoe
Trên phố thoáng thơm mùi bánh cốm
Dưới quê dịu ngọt vị xôi chè
Sân đình năm ấy giờ sao vắng
Bứt rứt làm sao nóng cuối hè
(Họa thơ Nguyễn Tiến Ích)
Mở
kính coi thư trước cửa nhà
Nửa
sân vàng rực ráng chiều sa
Bên
vườn ríu rít vài con ngỗng
Dưới
bếp lao xao mấy mái gà
Tám
quãng thấp cao ngời giấy điệp
Năm
cung trầm bổng cất lời ca
Thì
ra bạn ở bên Kinh Bắc
Mừng
hội yêu thơ gửi đó mà
Chú
mướp hôm nào bé tí teo
Suốt
ngày chạy nhảy với leo trèo
Xù
lông xoa mặt cô nồi thủng
Giở
vuốt cào lưng bác cột oeo
Chạy
trước bám hờ nằm chỏng gọng
Vờn
sau vồ hụt ngã lăn queo
Bây
giờ đã lớn to hơn trước
Nửa
bát con cơm chén hết veo
Đã hẹn gặp nhau tại Cổ Loa
Trường xưa chửa thấy có ai qua
Nhớ ngày thu đến vang rền trống
Nhớ buổi hè sang đỏ thắm hoa
Yêu bạn giúp nhau khi gắn bó
Quý thầy dạy bảo lúc chia xa
Năm nhăm năm chẵn như vừa đó
Bạn có về không nhớ đón ta
Khối thứ xem ra phải tảng lờ
Giả câm giả điếc giả làm ngơ
Vào miền cực lạc ông ừ ứ
Đến xứ phù hoa lão ớ ờ
Dại cái đòng đong hay lọc lõi
Khôn con mài mại chỉ gà mờ
Thế mà vẫn cứ cho là giỏi
Từ lúc thơ ngây đến tận giờ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét