ĐƯỜNG
BÒ LĂN
Đường Bò Lăn chợt mới nghe
Tưởng đâu câu chuyện bên hè vậy
thôi
Khi nhìn tới tận mắt rồi
Mới hay dường ấy cả trời cũng lăn
NÓN
CHỢ ĐỒN
Nón Đồn đã trắng lại truông
Đã thanh lại nhẹ dễ thương dịu dàng
Hôm qua nằm ngủ mơ màng
Thấy ngưòi mang nón nhẹ nhàng đến
thăm
SAO
TRÊN SÔNG LA
Sông La, sông La chiều nay xa
Vỏ thép xà lan truyền hơi nước lạnh
Trời sao rơi xuống đầy sông
Có ngôi sao nào của riêng ta không
PHÀ
RÒN
Qua phà đã là xứ Quảng
Hết núi rồi chỉ còn cát thôi
Phía sau cát đó chính là biển rộng
Sức con người đâu có ngại trùng
khơi
TA
CÓ LÀ MÌNH
Sau Cự Nẫm đã là chiến trận
Từ bây giờ ta mới thực chiến binh
Mọi chết chóc bắt buộc ta chấp nhận
Ta sẽ là ai hay ta thật là mình.
XÊ
BANG HIÊNG
Xê Bang hiêng, Xê Bang hiêng
Một dòng sông nằm nghiêng
Giữa hai miền đất nước
. . ……………………….
T
73
Nơi tiếp giáp ba miền biên giới
Tiếng gà quen ba nước nghe chung
Tiếng bom nổ ba nước lo cảnh giác
Có một quân thù ba nước gọi thù
chung
VẪN
CHỈ MỘT THÔI
Thế là đã vào vùng giải phóng
Cũng là rừng là đất của chính anh
Con người ấy với một bầu máu nóng
Khí anh hùng cao tuyệt ngất trời
xanh
MƯA
TÂY NGUYÊN
Mùa mưa trong sách ngày xưa
Tưởng vài ba bữa thưa thưa rồi
ngừng
Vào Tây Nguyên mới lạ lùng
Mưa liền mấy tháng chẳng dừng hôm
nao
TRỈA
LÚA
Hai tay hai gậy mà đi
Cái thì chọc trước, cái thì chọc
sau
Giống nương ai rắc cho mau
Mùa mưa lúa mọc rồi sau thóc vàng
VỀ
BAN QUÂN GIỚI
Làm lính ở dưới đã rồi
Lên phòng công tác gặp hồi đốt than
Lò rèn sắt thép chứa chan
Những dao cùng xẻng cơ man đồ dùng
ĐỨC
CƠ
Đức Cơ, Đức Cơ, Đức Cơ, Đức Cơ,
Sân bay vắng lặng đang nằm trơ
Hiện đại thế sao mày phải chạy
Ta ngồi trên đường băng làm thơ
HỔ
GÀO
Đói thì vào rừng sâu
ở đây chẳng có gì ăn đâu
Thịt tao toàn Ni va quin đắng
Mau tìm về những nơi rừng sâu
HỔ
DẪN ĐƯỜNG
Mày hãy cứ phía trước
Còn tao đi đằng sau
Chúng mình không duyên nợ
Đừng có mà đợi nhau
BẮN
KỲ ĐÀ
Kỳ đà ai nuôi đó
Mà lớn to thế này
Hôm nay ta đói thịt
Đọc lệnh hy sinh mày
BẮN
CU XANH
Thịt gà ăn mãi chán
Tìm mấy chú cu xanh
Gốc đa trường bắn đấy
Chớ có lượn vòng quanh.
BẮN
CÁ SUỐI
Cá suối nhiều vô kể
Đạn súng giặc cũng nhiều
Mang chúng ra bờ suối
Bắn cá về nấu riêu
BÍ
MẬT
Hôm qua về A5
Hôm nay về A6
Chả biết là nơi nào
Mình với mình cũng giấu
SAU
TRẬN ĐÁNH
Vượt qua đường mười chín
Gặp cứ điểm Chư Bồ
Xác giặc khô quắt lại
Chưa ai đặt xuống mồ.
GIẤY
KHEN
Một góc tờ pơ luya
Màu than đánh chẳng rõ
Giấy khen từ trên phòng
Chiến công mùa khô đó
NHẦM
PHẢI ỐNG BƠ
Mắt gì mà to thế
Bắt đèn chẳng chịu rời
Bắn đã ba lần rồi
Vẫn thấy còn sáng loé
LẤY
ĐẦU ĐẠN PHÁO LÀM DAO
Hết sắt để rèn dao
Chẳng thể làm khó tao
Đầu đạn mày khá lớn
Tám mảnh rõ đều nhau
NHỮNG
CHIẾC BA LÔ CŨ
Ba lô người gửi lại
Gom vừa đầy một kho
Đồng chí còn hay mất
Để tôi gửi về cho
SỐT
RÉT
Suốt cả tuần rồi rặt những mưa
Hố mắt cay xè rõ lạ chưa
Nước mắt tự do trào ra mãi
Hơi nóng trong mồm thật khó ưa.
NHỮNG
NGÀY SỐT Ở K4
Thuốc mấy hôm rồi chẳng khỏi cho
Nghe chừng cơn sốt cũng hơi to
Cơm ăn chẳng muốn đưa vào miệng
Cứ mãi thế này thật đáng lo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét