Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2014

MỘT SỐ BÀI THƠ NĂM 2014

GỬI VỀ XỨ NGHỆ (Tặng Nguyễn Thị  Nam  Quỳnh Đôi) Gửi về xứ Nghệ một tình yêu Nói ít mong ai đó hiểu nhiều Héo dạ khêu mưa khi chợn rợn Mặc lòng thả lửa lúc phiêu diêu Khơi tình ngắm nụ khi mờ sáng Cạn lý xem hoa lúc xế chiều Có gặp được đâu mà ước hẹn Nên đành mượn bút thả vần yêu VẬN THƠ BÀ CHÚA (Nhân nghe nói về quê bà chúa) Bà Chúa Thơ Nôm đã mất rồi Chỉ còn cái bóng ở đây thôi Đời trai vất vả đau bao thuở Kiếp gái truân chuyên cực mấy hồi Chỉ ngại người quen đòi nợ khuyêt Lại thương kẻ lạ vướng duyên bồi Nét quê khéo vận hòa trong cảnh Để những miền thơ lại nảy chồi GỬI MẤY ĐƯỜNG TƠ (Tặng Nguyễn Thị  Nam  Quỳnh Đôi) May mắn vì đâu một áng thơ Để quen người chửa gặp bao giờ Đã từng trước mặt còn chưa ngỏ Huống lúc sau lưng chỉ khép hờ Hạt cát qua truông gờm vách núi Cành lau xuống thác ngại đôi bờ Chút tình bé nhỏ mong gìn giữ Dù chỉ đơn sơ gửi mấy tờ THƯ ĐÃ ĐỌC RỒI (Họa bài Bức thư định gửi)...

LẼ NÀO TA CỨ QUÊN THƠ

Có một khi nào đấy ta chợt buồn mà không biết  nói cùng ai. Có một người bạn bảo rằng hãy nói  cùng thơ, vì thơ hiểu cả, thơ có thể chia sẻ và an ủi bao nhiêu cũng được.  Thế mà từ lâu đã quên thơ, không biết thơ có giận ta không (?) QUÊN THƠ Tưởng rằng thơ cứ là thơ Một mai nhuộm nắng, ươm tơ những chiều Chợt đâu thơ cũng đói nghèo Nghiêng theo mặt giấy, gieo neo một đời Câu thơ dần cứ xa vời Để người thơ... đã một thời, quên thơ.

CHUYỆN VỀ THƠ

SAI MỘT CHỮ HỎNG CẢ BÀI THƠ Kỳ nội san số 53 của tổ thơ CLB Côn Sơn có một bài thơ mang tựa đề là BÓNG được viết với nguyên văn: BÓNG Giã biệt hôm nao dấu hãy còn Khối thề vận đủ n­ước cùng non Khơi kia vẫn thế chưa hề cạn Núi ấy nh­ư nguyên chẳng chịu mòn Mái tóc xuân xanh dù đã bạc Ước mơ son trẻ vẫn chư­a tròn Giã từ đâu phải không về nữa Ng­ười dẫu ra đi bóng vẫn còn. Về nội dung câu từ thì bài thơ không lấy gì làm xuất sắc lắm nhưng gửi gấm trong đó là một tâm sự khá rõ về một nỗi niềm chua chát khi nhận ra rằng những gì mà người làm thơ tự hứa với mình vẫn chưa hoàn thành qua hai câu luận: Mái tóc xuân xanh dù đã bạc Ước mơ son trẻ vẫn chư­a tròn Nội dung đó lại được tiếp theo với một tâm ý khác đó là sự nhắc nhở rằng dù thế nào thì khi ta đã thề thốt với lòng mình thì phải cố mà hoàn thành. Vì cho dù mỗi con người sinh ra, tồn tại rồi đi về cõi vĩnh hằng đâu phải chỉ một mình với mình trong cuộc sống. Cho dù là người bình thường nhất tro...