THƠ 2025 (PHẦN II)
VIẾT CÂU CẢM THÁN
Thêm một mùa xuân nữa lại về
Càng buồn cho những kẻ xa quê
Trên ban hương khói không ai thắp
Ngoài mộ cỏ cây mọc tứ bề
Vẫn biết ly hương do cuộc sống
Mà sao lòng vẫn cứ ê chề
Viết câu cảm thán trên trang sách
Dịu bớt trong tâm những não nề
2025
NGẪU HỨNG CHIỀU MƯA
Ất Tị vừa thay chỗ Giáp Thìn
Toàn dân vẫn cứ nhớ như in
Tám mươi xuân Nước luôn bền chắc
Chín chục năm tròn Đảng vững tin.
12/3/2025
NGẪU HỨNG VÀO THU
Dừng chân trên thảm lá vàng
Gió đưa cành sấu nhẹ nhàng vào thu
Nẻo xa thoáng chút sương mù
Ngập ngừng ai thả câu ru giữa trời
14/3/2025
NGÀY HỘI ĐƯỜNG THI
Ngày hội Đường thi đã mở ra
Gia Lai tươi đẹp nắng chan hòa
Nụ cười rạng rỡ trai bên gái
Ánh mắt say sưa trẻ cạnh già
Tiếng hát rộn ràng vang khắp xứ
Lời thơ bay bổng vọng muôn nhà
Mỗi trang sách mới bao trân quý
Ca tụng tình yêu thật mặn mà
15/3/2025
SANG TRANG
Trời chiều trôi thật là nhanh
Xé đôi trang sách chép thành bài thơ
Câu nào tím bẫm ước mơ
Câu nào thả rối tóc tơ cùng người
Câu nào kể lúc em cười
Câu nào thề nguyện chín mười cùng nhau
Câu nào gửi đến ngày sau
Câu nào thắm thiết sắc màu lứa đôi
Câu nào để nói về tôi
Câu nào gửi để thả trôi gặp nàng
Câu nào gửi ánh trăng vàng
Câu nào gánh nặng vai mang chữ tình
Câu nào riêng của ta mình
Câu nào thăm thẳm nghĩa tình mẹ cha
Câu nào kể nỗi can qua
Câu nào xẻ nửa chia ba bốn phần
Câu nào chung đụng lúc gần
Câu nào kể chuyện những lần chia xa
Câu nào nhung nhớ đôi ta
Câu nào viết để muôn hoa nở hồng
Trời chiều sương khói bóng lồng
Ghép đôi câu chữ nối dòng sang trang.
16/3/2025
TẠO NGƯỜI
Một dẻ xương sườn được cắt ra
Vẫn chung cơ thể ấy thôi mà
Cũng đều tim óc cùng gan ruột
Lại vẫn tóc lông với thịt da
Khéo bảo sinh sôi từ suối Mẹ
Từng nghe nảy nở bởi nguồn Cha
Hai mươi thế kỷ bao nhiêu chuyện
Giáo hội giờ đây đã khác xa
6/4/2025
TẠO VẬT
Tạo vật rồi ra mới tạo người
Cỏ cây hoa lá phải cho tươi
Cá tôm voi ngựa trâu mèo chó
Hổ báo bọ sâu rắn rết rươi
Khỉ voọc cáo cầy ong rận rệp
Gấu dê ếch nhái cóc đười ươi
Nhân gian từ ấy tăng thêm
mãi
Mỗi cuộc sinh sôi một khóc cười
2025
QUẢ CẤM
Thì ra lão rắn quả là tinh
Biết Chúa tạo nên mọi sự tình
Chốn ác bày ra trò sắc dục
Xứ hiền khơi dậy trí thông minh
Rõ là đặt bẫy giăng chờ sẵn
Lại nữa còn cho đó tội tình
Đức Chúa khéo là ngài lắm mẹo
Quả cấm bày ra để hại mình.
2025
SÁNG THẾ KÝ
Sáng thế ký này đã mở toang ra
Chẳng thể biết sự đầu, sự cuối
Chỉ có đọc và rồi bối rối
Từng trang của Môi-Se cho ta.
Đọc mãi rồi nghĩ vẫn không ra
Sinh đất, sinh trời, sinh người, sinh vật
Chỉ được nghe và tin là thật
Đừng hỏi gần và đừng hỏi xa
Bởi tất cả mọi điều
Chỉ có một mình đức Giê-hô-va.
Sáng thế ký này từ ấy lan xa
Về cảnh vườn Ê-đen
Về cây lành, cây ác
Từ câu chuyện này đến câu chuyện khác
Thành kinh, thành sách, thành lời.
Và người biến hình tạo tác
Vẫn chỉ là đức Giê-hô-va
Sáng thế ký này dẫn dụ chào mời
Chuyện ngăn cấm chẳng là gì khác
Thêm cám dỗ và thêm cảm giác
Để sinh ra người đời.
Sáng thế ký này cứ thế tuyệt vời
Từng câu, từng câu trong tân ước, cựu ước.
Và A-đam Ê-va tiền thân thuở trước
Bị đuổi ra khỏi vườn Ê-đen.
Cho dù thế vẫn không oán giận hờn ghen
Bởi mọi cái đều là hạnh phúc
Bởi mọi cái trở nên đông đúc
Kể từ khi Ca-in cùng A-bên ra đời
Sáng thế ký này dài biết bao lời
Là bấy nhiêu những gì mới mẻ
Là bấy nhiêu những điều muốn kể
Ai đã gán cho linh thiêng…
Là Đức Chúa Trời.
2025
NGHỈ DƯỠNG
Rỗi việc cùng con tới Đảo Rều
Gọi là du ngoạn nói cho kêu
Cửa nhà xây cất như thành quách
Vườn tược cấy trồng tựa thảm thêu
Tầu đến xôn xao bên bậc đá
Xe sang tíu tít dưới sân rêu
Biển trong leo lẻo chờ nhau đến
Đắp cát xây lầu nhốt vỏ nghêu.
17/4/2025
VỀ VỚI NAM GIANG
Lại về ngắm cảnh xã Nam Giang
Xóm láng ngày xưa chỉ mấy làng
Sắt thép chất cao chen lối dọc
Đồng nhôm trải rộng chật đường ngang
Văn Chàng Lục Tổ còn in dấu
Kéo chữ Đại Bi đã xếp hàng
Thị trấn mới xây phô cảnh đẹp
Khắp nơi biển hiệu mới trang hoàng
15/3/2025
CHUYỆN CỦA THÁNG TƯ
Tháng tư này năm chục lần qua
Những chiến sĩ đã không còn trai trẻ
Người ra trận năm nào cũng kể
Những chuyện về ba mươi tháng tư.
Ở lính hai mươi năm, ngày tháng có dư
Không chiến dịch nào mình không có mặt
Những trận công đồn ngày đêm bám chặt
Hầm hào nước ngập dưới mưa
Đã có bao ngày suốt sáng chiều trưa
Càng nhớ những ngày đói cơm đói muối
Măng nứa măng le nấu cùng cá suối
Chia nhau đỡ bữa rừng xa
Tháng tư này năm chục lần qua
Cuộc chiến kéo dài hơn hai thập kỷ
Những người lính già chưa bao giờ nghỉ
Hành quân khắp các chiến trường
Ấp Bắc chưa qua Bình Giã lên đường
Rồi đó Đồng Xoài, Ba Gia chiến thắng
Vạn Tường, Plâyme Dầu Tiếng
Đập tan “tìm diệt” Junction
City
Dũng mãnh bước đi Mậu Thân sáu tám
Khe Sanh, Đường Chín cứ thế vang xa
Tháng tư này năm chục năm qua
Ra Bắc vào Nam chung tay cả nước
Phong tỏa thủy lôi, B52 rải thảm
Đâu thể sánh với trái tim dũng cảm
Vươn cao đánh đuổi quân thù.
Tháng tư này diệt cứ Đồng Dù
Chiếm Ban Mê Thuật
Đà Nẵng, Vĩnh Long sấm giăng bão giật
Đuổi cùng bè lũ tay sai
Trận chiến sau cùng có một không hai.
Chuyện của tháng tư nói sao cho hết
Chiến công, chiến công kể sao cho xiết
Năm mươi năm rồi nước non đi tiếp
Dân tộc quang vinh, dân tộc can trường
Đất nước Việt Nam dũng cảm phi thường
4/2025
BIẾT ĐỂ AN
LÒNG
Khói bụi cuộc đời khó tránh xa
Tuổi thơ đã vậy đến khi già
Mưu sinh cũng phải lo tìm kiếm
Lập nghiệp nào đâu dám bỏ qua
Mỗi tối nghĩ suy nhiều bão tố
Từng ngày bươn trải lắm phong ba
Cuộc đời vốn dĩ không suôn sẻ
Biết để an lòng với chính ta.
8/4/2025
CUỘC SỐNG TIẾN XA
Năm chục xuân tròn đến lại qua
Từ khi thống nhất nước non nhà
Mấy lần giặc giã xâm lăng đến
Cũng lắm kẻ thù cấm vận qua
Vững chí lòng dân càng xốc tới
Bền tâm ý Đảng quyết xông pha
Trải bao nguy biến không hề nản
Cuộc sống giờ đây đã tiến xa
7/5/2025
CẢNH QUÊ
Quang cảnh làng quê thật khác xưa
Quán hàng ăn uống quá dư thừa
Loa đài ồn ã vang trong tối
Xe pháo rồ ga điếc cả trưa
Chợ búa ngày đêm không lúc vắng
Khách thương sớm tối chẳng hề thưa
Không ngờ bốn phía toàn siêu thị
Đặt mối bao thầu đón với đưa…
TUỔI HỌC TRÒ
Chói lọi màu hoa tuổi học trò
Không hương mà vẫn cứ thơm tho
Kìa ai đã gửi khi sang bến
Đâu kẻ từng trao lúc xuống đò
Mảnh lược chia ly đau tựa xé
Tấm khăn giã biệt rối như vò
Mấy mươi năm ấy còn in dấu
Kỷ niệm bao đêm đã hẹn hò
3/5/2025
MÙA HOA PHƯỢNG
Cây phượng năm nào sắp trổ hoa
Nhớ sao trường cũ ở quê nhà
Bài thi tốt nghiệp vừa găm lại
Buổi họp đoàn viên đã diễn ra
Kẻ áp môi kề trên mái tóc
Người đưa tay nắm dưới làn da
Tiếc đêm giã biệt sao mà ngắn
Cây phượng ngoài kia sắp trổ hoa
10/5/2025
NHỚ HÈ
Tiếng cuốc râm ran đã gọi hè
Đêm dần sắp cạn dưới bờ tre
Đàn chim mải miết bay đầu núi
Lũ cá tung tăng lượn dưới khe
Đã lúc chống chèo chờ vượt thác
Lại khi bẻ lái đợi xuôi bè
Thế rồi mọi chuyện dần quay lại
Tiếng cuốc râm ran đã gọi hè.
20/5/2025
THẬT TỰ HÀO
Đã hiểu lòng nhau tự thuở nào
Nghĩa tình bè bạn mãi thêm cao
Từng khi chặn lũ thực dân tới
Lại lúc ngăn quân đế quốc vào
Dũng cảm hy sinh cho đất nước
Kiên trung quyết tử bởi đồng bào
Tám mươi năm ấy tình đồng chí
Sát cánh bên nhau thật tự hào.
9/5/2025
CẢM HỨNG DIỄU HÀNH
Tổ chức diễu hành hẹn đã lâu
Cờ sao chói lọi sáng tươi mầu
Sẻ san kỷ niệm cùng đồng chí
Cảm tạ chung vui với bạn bầu
Ghi nhớ công lao trong cả nước
Tỏ tình thân ái khắp năm châu
Kẻ thù thấy đó càng run sợ
Vỡ vụn buồng tim bạc mái đầu
30/4/2025
CẢM HỨNG NGUỒN XUÂN
Mở cửa tao đàn để đón xuân
Câu thơ mới mẻ chắp thêm vần
Nụ đào hồng thắm chờ tri kỷ
Bông cúc vàng tươi đón cố nhân
Ly rượu ngâm sâm nâng mấy bận
Chén trà ướp sói rót bao lần
Cả năm mòn mỏi sao lâu thế
Nghe tiếng thơ reo tết đã gần.
KỶ NIỆM VÈ MÙA HẠ
Cánh cò gọi hạ tít trên cao
Lại thấy bâng khuâng một thuở nào
Lòng chợt bâng khuâng lời hẹn ước
Hòn đá nhỏ thia lia mặt nước
Em bật cười ngặt nghẽo trên đê
Không phải bây giờ với những cơn mê
Chiều nay nữa là anh đi vắng
Đời lam lũ một sương hai nắng
Em một mình một bóng liêu xiêu
Vẫn cứ yêu nhau như cha mẹ từng yêu
Mùa hạ đang về nắng nóng như thiêu
Em đứng đó một mình đơn lẻ
Nhớ, nhớ mãi tháng năm tuổi trẻ
Mình bên nhau tha thiết một câu hò
Bờ đất nâu đen cỏ cháy gió lùa
Làn khói trắng bay về xa tắp
Vầng dương đỏ chói lòa trong mắt
Bờ sông ơi người đã đi rồi
Mùa hạ nhiều thêm thắc thỏm bồi hồi
Người năm ấy dần quên trong ký ức
Tiếng trẻ lao xao giữa đêm chợt thức
Nhắc trong lòng ai ấy vẫn chưa quên
Bờ sông này ai đến đợi từng đêm
THƠ ƯỚC
Những ước vào Nam lấy một lần
Gặp bao bè bạn với người thân
Lội sông tải đạn từng đau cổ
Leo dốc chuyển thương đến sái chân
Rừng rú Gia Lai đằm nghĩa nước
Núi non Đắc Lắc thắm tình dân
Nhưng rồi sức yếu không đi nổi
Ngồi viết bài thơ gửi cố nhân
4/2025
ĐẠI HỘI ĐƯỜNG THI
Đại hội Đường thi sắp mở ra
Mừng vui chào đón nở muôn hoa
Từng trang tình tứ tươi như ngọc
Mỗi bức tranh thơ đẹp tựa ngà
Hơn một ngàn năm vần vẫn trẻ
Suốt mười thế kỷ tứ không già
Từng câu tha thiết trao non nước
Mỗi chữ thân thương tặng mọi nhà
4/2025
CHUYỆN DẦN QUÊN
Mình quen nhau chẳng biết tự bao giờ
Và bắt chuyện một chiều đầu hạ
Dù ngượng ngập như quen như lạ
Cũng hẹn nhau sẽ đến thăm chơi.
Rõ là xa mỗi đứa mỗi nơi
Hoàn cảnh khá quen như bao người khác
Bạn bè vun vào lúc nào cũng nhắc
Chia tay sao cứ bần thần.
Những tối không trăng ngồi xích lại gần
Bãi cỏ dưới chân không còn một cọng
Cũng chửa lần nào hai người cất giọng
Nói cùng nhau chỉ một tiếng yêu.
Thực tập kéo dài cũng chẳng bao nhiêu
Em trở về trường rồi đi làm việc
Chỉ một lá thư xa xôi biền biệt
Chưa lần nào tự đến thăm nhau.
Cho đến một ngày mẹ yếu, mẹ đau
Mong con cái yên bề gia thất
Bạn bè hỏi thăm dẫn đi đường tắt
Ngại ngùng chẳng dám tìm nhau.
Một tháng hẹn hò sao thấy thật mau
Rồi lỡ hẹn dài bao ngày nữa
Và bất chợt tự nhiên gặp gỡ
Vầng trăng khuya ngát một mùa cau.
Gần nửa năm rồi đã cuối năm sau
Không thể gặp khi anh tìm đến
Chiều hoe vắng khi đò rời bến
Tối đang về giục bước chân mau.
Đường xá thêm dài vẫn ngó về sau
Một dáng dấp nửa quen, nửa lạ
Đồng phơi ải chỏng chơ gốc rạ
Thêm một bất ngờ như đã chờ nhau
Chẳng hỏi han gì anh nói thật mau
Nếu em muốn để cho anh cưới?
Rồi bẽn lẽn mắt nhìn xuống dưới
Em bằng lòng chỉ khẽ gật đầu thôi.
Đêm trắng cuối đông mỗi đứa một nơi
Thêm một nỗi buồn xa quê, xa mẹ
Hai nửa tình nghèo rưng rưng mắt lệ
Âm thầm trằn trọc từng đêm.
Anh giả niềm vui cất giọng trang nghiêm
Xin được phép lập gia đình mới
Và ngay đó bất ngờ bối rối
Cheo cưới cháu đầu, đâu thể cho qua.
Câu chuyện qua dần những mối lo xa
Thương người lính gia tài nghèo túng
Mình đơn giản muốn sao cho đúng
Nghĩ mà nên và đã nói thì nên…
Năm mươi năm nhiều chuyện dần quên
Con cái lớn lên lấy chồng lấy vợ
Dù cho thế vẫn còn vướng nợ
Của đôi người khi ấy đã thành duyên.
30/5/2025
Nhận xét