Nói lời
từ biệt: cho dù cách xa
Mãi
thương đôi trẻ mắt nhòa lệ rơi
Một
Nam, một Bắc cắt rời xa nhau
Cầu
phao, bè nứa nối nhau bập bềnh
Bên
làng, bên phố chênh vênh nghẹn lời
Chiếc
khăn nhỏ nắm trong tay nát nhàu
Nuốt
vào vị mặn nỗi đau nghẹn lời...
Cánh
rừng thưa gợi bao lời nhớ thương.
Thoảng
trong mơ những con đường thân quen.
Giữa
nơi sầm uất nằm ven nội thành
Lạc
nhau là vậy sao đành trách nhau.
Vẫn
nguyên kỷ niệm thẳm sâu... Đông Trù
KÝ ỨC TẢN CƯ
Lại thêm nữa một mùa lá rụng
Nhắc ta về ngày ấy xa xôi
Gánh hàng rong chất đầy lá đỏ
Những căn nhà nhỏ bé chung đôi
Không biết em còn nghĩ đến tôi
Một cuộc tản cư gặp nhau xóm nhỏ
Bom đạn giặc từng đêm vây bủa
Ước một ngày gió lặng mây trôi
Lại thêm nữa một mùa lá rụng
Lắng nghe sương từng giọt đang rơi
Trên mắt lá nước còn lắng đọng
Dáng ai nhìn càng thấy chơi vơi
Tự bao giờ khắc họa trong tôi
Những chợ chiều đìu hiu vàng vọt
Trên mẹt nhỏ bao chua bao ngọt
Cứ nhẹ nhàng chảy ướt trên môi
Lại thêm nữa một mùa lá rụng
Đàn chim trời đập cánh xa khơi
Từ nơi đó lòng ta vẫn vọng
Bếp tranh nghèo gạo mới lên hơi
Bao năm rồi nỗi nhớ khôn vơi
Mảnh đất tản cư cậy mùa đông giá
Bao kỷ niệm cũng từ nơi đó
Cứ âm thầm khắc khoải trong tôi
Lại thêm nữa một mùa lá rụng
Tiếng thơ lòng hồ dễ buông trôi...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét