Tổng số lượt xem trang

26/05/2019

VIẾT NĂM 2019

THẾ SỰ 
(Họa thơ Tạ Anh Ngôi)
Trời cao dìu dịu bóng mây phơi
Thả bước bên sông nghĩ sự đời
Khó đợi vườn quang cho nắng đổ
Khôn chờ ngõ sạch để mưa rơi
Lũ tràn chẳng thể chằng cho đất
Bão khắp làm sao buộc được trời
Đâu chỉ mình ta riêng một cõi
Phong trần ai đó luống đầy vơi

NHỚ THỜI ĐÃ QUA
(Họa thơ Tạ Anh Ngôi)
Vừa mới bình minh đã xế tà
Bao nhiêu ngày tháng đã đi qua
Nhớ khi loạn lạc ra tiền tuyến
Nhớ lúc bình yên trở lại nhà
Nhớ buổi tiễn đưa mời chén rượu
Nhớ hôm hội ngộ tiếp chung trà
Đêm nay trăng sáng nơi quê cũ
Cầm bút gieo thơ tả cảnh già

CẢM XUÂN
(Họa thơ Trần Phao thuận thể)
Nàng xuân vừa dạo gót qua nhà
Rét mướt mùa đông đã vội qua
Đỉnh núi sau lưng xanh tán vải
Dòng sông trước mặt đỏ phù sa
Ra đi ngày ấy bao đàn trẻ
Trở lại hôm nay một lớp già
Ký ức năm nao vừa chợt thức
Mênh mang trước mặt ráng chiều pha

CẢM THU
(Họa thơ Trần Phao nghịch thể)
Mới thấy hương thu tỏa khắp nhà
Nắng hè ngột ngạt đã đi qua
Mấy chòm Ngũ Nhạc sương còn ủ
Một dải Kinh Thầy nước mới sa
Viết tiếp sử xanh nhờ sức trẻ
Giữ gìn truyền thống cậy tâm già
Nhớ sao ngày ấy ra tiền tuyến
Mái tóc giờ đây đã tuyết pha

CHÚC XUÂN
(Ngẫu hứng thơ Hoài Linh)
Mở cửa tao đàn để đón xuân
Nhớ bao công đức của tiền nhân
Đào hồng khoe sắc chờ gieo tứ
Cúc tím tỏa hương đợi ghép vần
Đỉnh núi nắng vàng cao tít tắp
Dòng sông mây trắng rộng vô ngần
Nhẹ nhàng mở quyển tay nâng bút
Nghe tiếng chim cu gáy rất gần

QUÊ SINH
(Kỉ niệm ngày về Quan Đình)
Mẹ sinh ta ở Bắc Ninh
Nên câu quan họ cố tình bám theo
Đi qua trăm núi ngàn đèo
Vẫn không quên được quê nghèo Bắc Ninh.

NGẪU HỨNG MÙA THU
(Thu 2018)
Mới đó hôm qua
Lá vàng đã rụng
Hình như thu đến
Lòng cứ chông chênh.

Thu ơi năm nào
Mình xa nơi ấy
Bóng mẹ thân yêu
Bóng em dịu dàng.

Bầu trời xanh biếc
Đầm nước trong xanh
Cổng làng tươi nắng
Vàng hoe cúc vàng.

Một mình em tôi
Mái tóc buông rơi
Nhìn về xa lắc
Đường cây khô khốc
Lòng càng chơi vơi.

Thu ơi thu ơi
Giờ không ai đến
Lòng ta thương mến
Gửi buồn cho thu.

THƠ EM
(Tặng thơ Hương Thơm)
Em gặp anh khi đã có đôi
Sao vẫn bâng khuâng xao xuyến
Thơ em viết, bao lời thương mến
Chỉ dành riêng cho một anh thôi.
Đoạn đường sang đâu có xa xôi
Em ước muốn cất lời hò hẹn
Bao câu chữ vẫn không trọn vẹn
Thương sao khó nói thành lời.
Ở nơi xa anh đã ngủ rồi
Người đâu biết em từng thức trắng
Để mơ đến một miền xa vắng
Em thành thơ kề cận ở bên anh.

HOA LÝ
(Tặng thơ Hoa Lý)
Thương cha thương mẹ cất công
Tìm nơi đất sạch để trồng giàn hoa
Chỉ mong đến lúc về già
Có hoa có trái để mà cậy trông.
Quý người cha mẹ cho không
Thế mà người bỏ chợ đông chẳng về
Giàn hoa vẫn nở bộn bề
Mà sao không được cận kề bón chăm.
Qua bao lần bóng trăng rằm
Vẫn nghe thấy tiếng thì thầm của hoa
Muốn cho làm của người ta
Lại lo giàn gẫy để hoa úa tàn.
Thương sao thương đến vô vàn
Chùm hoa nhỏ bé giữa ngàn mây xanh
Hương đưa vời vợi quẩn quanh
Từng đêm lan tỏa ru thành giấc mơ.
Bâng khuâng gieo một vần thơ
Cậy ai trao gửi bây giờ cho hoa.





Không có nhận xét nào: