NGƯỜI TA VỀ TRƯỚC MẤT RỒI
(Nhớ Song Kim)

Người về giữa đắng cùng cay
Ta đi giữa những tỉnh say nỗi lòng
Người về nước mắt lưng tròng
Ta đi giông bão lở long đất trời…

Người ta về trước mất rồi
Để người ở lại bao lời quặn đau.
Mong sao gặp lại lần sau
Lễ tơ hồng giữa muôn màu sắc vui

Khăn xưa khẽ giở ra chùi
Mắt xưa ướt lệ đứng lùi phía xa
Chiều đông cái nắng nhạt nhòa
Mới vừa mới đó đã ba năm rồi.

Ta là chi đó của người (!)
Đành lòng nuốt lệ ngậm ngùi làm thơ…

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NGẮT NHỊP TRONG THƠ ĐƯỜNG LUẬT

NHỮNG NGHIÊN CỨU VỀ THƠ ĐƯỜNG LUẬT

TÌM HIỂU VỀ THƠ LỤC BÁT