Tổng số lượt xem trang

11/02/2013

CHUYỆN CỦA HOA ĐÀO


LẠI TÌM XUÂN VỚI HOA ĐÀO
Lại tìm xuân với hoa đào
Giữa chiều tết lạnh xôn xao tiếng lòng
Cành nào chan chứa sắc hồng
Cành nào thấm đỏ bềnh bồng trong mơ
Cành nào phai lạt bâng quơ
Cành nào tươi tắn đợi chờ trao xuân
Cành nào như thể chứng nhân
Thời gian ghi dấu bao lần trong thơ
Dịu dàng đàn nối dây tơ
Lại tìm xuân, lại tìm mơ hoa đào.

QUÉT XÁC HOA ĐÀO
Anh ngồi quét xác hoa đào
Gói mùa xuân lại gửi vào mênh mông
Chiều tàn theo ngọn gió đông
Đợi hoài đợi mãi người không trở về
Lối xưa, ai chắp câu thề
Rằng mai đây, mãi cận kề bên nhau
Ai dè “đắt lúa, rẻ cau”
Từ ngày hôm ấy…đã lâu không về
Các con thương suốt mùa hè
Sang mùa thu với bộn bề, tả tơi
Những ngày “cơm vãi, cơm rơi”
Có làm thay đổi cuộc đời cho ai (?)
Mơ chi tháng rộng, năm dài
Nối thêm kỳ hạn, phí hoài thanh xuân
Hoa đào nở được mấy lần
Để anh còn được một phần của em
Mơ hồ xuân lạ, xuân quen
Hoa đào đã rụng mà em chưa về (!)

TẬP VIẾT CHO CON
Cha ngồi tập viết cho con
Nét vuông nối với nét tròn cạnh nhau
Nét nào viết trước, viết sau
Bút xuân khẽ lướt khi mau, khi dầy
Nhớ nghe con béo hay gầy
Lâng châng mà chẳng sa lầy bùn nhơ
Nhớ nghe con tỏ hay mờ
Đừng làm hoen ố bao tờ trắng trong
Nhớ nghe con giữ thẳng dòng
Đừng quên kẻ vạch mà cong, mà chùng
Thiết tha, đằm thắm, thư hùng.
Tay con khéo lựa hòa cùng tay cha
Mai sau con lớn lên già
Chữ nhân, chữ nghĩa nhớ mà thẳng ngay
Âm thầm nét chữ, bàn tay
Cha ngồi cần mẫn mỗi ngày bên con  

Không có nhận xét nào: