Tổng số lượt xem trang

19/01/2013

VIẾT MÃI NHỮNG MÙA THU


VƯỜN THU
Ngoài trời còn chửa thấy thu sang
Khóm cúc vườn bên đã trổ vàng
Cái bướm loanh quanh trên mặt cỏ
Con chuồn luẩn quẩn mé rào ngang
Bờ tre đã lạnh mưa còn ướt
Khóm duối nhoè sương nắng chửa quang
Muốn thử đôi câu tìm ý tứ
Thu chờ ai thế giữa vườn hoang

HOA THU
Vư­ờn ai cháy sáng giữa heo may
Khóm cúc vàng tươi nở đắm say
Thấp thoáng bầy ong đu dưới lá
Chập chờn đàn b­ướm lượn trong cây
Hư­ơng buồn mới thả tan vào gió
Màu nhớ vừa pha quyện dưới mây
Gợi nỗi cô đơn chiều vắng lạnh
Hoa thu người gửi vẫn còn đây.

THU CẢM
Thu vừa chợt đến mới đây thôi
Vườn cũ chiều nay đã lạnh rồi
Lá trút lao xao vàng mặt đất
Mây trôi lãng đãng trắng chân trời
Cánh chim trước gió bay tìm tổ
Tiếng sáo trên đê réo gọi người
Một chút heo may nơi ngõ vắng
Nỗi niềm xa cách khó mà vơi.

THU NHỚ
Chiếc lá trên cành nhẹ cuốn bay
Thu về cuối ngõ lạnh hơi may
Nhành sung rủ xuống bờ hoa cúc
Gốc ổi trùm lên bậc đá xây
Vương vấn mong hoài người dạo ấy
Bồi hồi ngóng đợi khách hôm nay
Một mình thơ thẩn ra vào mãi
Cất bút gieo vần gửi gió mây.

ĐÊM THU
Bên trời vàng ủng ánh trăng suông
Từng đợt heo may gõ cửa buồng
Loáng thoáng trại xa đôi tiếng gáy
Chập chờn chùa cũ một hồi chuông
Thương con vạc trắng còn chưa ngủ
Giận lũ chim non đã động chuồng
Năm tháng mải mê chừng đã mỏi
Đêm thu dài rộng trải trên giường. 

BUỒN THU
Đêm trăng se lạnh gió heo may
Kỷ niệm xa xăm luống chất đầy
Chia cách mỏi mòn cho bạn nhớ
Gặp nhau mừng tủi để ta say
Ước ao mới đó không đành đổi
Chờ đợi cũ rồi chẳng chịu thay
Có biết tủi hờn về với đấy
Để rồi buồn khổ trút cho đây.

THỨC GIẤC ĐÊM THU
Đêm thu lặng lẽ đợi sang canh
Tiếng gió lao thao động lá mành
Vầng cuối nhạt màu soi dưới ngạch
Chòm thưa lốm đốm rọi trên cành
Bờ tre gặp gió kêu keo két
Chú dế chờ sương gáy lạnh tanh
Thức giấc xoay nghiêng nhòm mé cửa
Bên trời tiếng vạc thoáng mong manh.

TÂM SỰ CUỐI THU
Mùa thu rồi cũng sẽ đi qua
Để rét mùa đông đến tặng quà
Đệm mút nằm lâu đang xẹp xuống
Chăn bông đắp lắm đã xơ ra
Da mồi tóc bạc đừng than vãn
Tai điếc mắt mờ chớ cẩm ca
Đồ vật mươi năm còn phải hỏng
Sống lâu cái nhẽ trở nên già.

LOẠN THU
Vẫn biết thu sang cả tháng rồi
Vần thu còn lạc ở xa xôi
Loanh quanh mây gió càng thêm chán
Luẩn quẩn cây hoa lắm cũng tồi
Trời đất năm nao mà chẳng thế
Nỗi niềm cũng đến vậy thì thôi
Câu thu viết mãi càng thêm loạn
Chả lẽ thu nao cũng tái hồi.

1 nhận xét:

Unknown nói...

một dãy non xanh cảnh sắc u!
Ruộng vườn người trước người sau thu
Người sau thu được khoan mừng rỡ
Lại có người sau nữa lại thu

badeongutu