NGẪU HỨNG ĐỜI THƠ
NGẪU HỨNG ĐỜI THƠ (Tặng các nhà thơ mà ta từng yêu mến) Ta đã từng quen tin những dòng thơ Từ tim óc những cuộc đời từng trải Chợt phát hiện phía sau niềm khắc khoải Một câu cười ngơ ngác đến hồn nhiên. Tất cả những gì từng có trong tim Bao yêu mến hoá ra toàn oán hận Bao chân lý hoá ra toàn ngộ nhận Để mơ hồ đau đớn đến cuồng điên. Ai đã soi mình vào chiếc gương xiên Để mơ thấy một hình hài biến ảo Để xem thấy một góc tròn đáy chảo Ngỡ như mình khác lạ một trời riêng. Chẳng ai hèn khi một chốc chưa thiêng Một chốc nhỏ nhoi thường tình vốn có Một chốc riêng mình giữa nơi gậm xó Gói trong lòng ngọn sáng chữ trung trinh. Chẳng ai buồn khi mình bị rẻ khinh Cái ngốc nghếch một thời còn quá trẻ Cái xa xót bởi những lần sứt mẻ Những niềm tin chợt tắt bởi mưu sinh Nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua nhanh Chỉ một nỗi đau không ai tin nữa Lòng chung thuỷ chợt bất ngờ đổ vỡ Phản lại thời gian, phản lại chính mình. Ta chợt buồn khi bao...