Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2011

VIẾT CHO MÙA LÚA CHÍN

VIẾT CHO MÙA LÚA CHÍN Chín rồi cả cánh đồng vàng Chín rồi em, giữa muộn màng tháng năm Tưởng rằng trời tối không trăng Tưởng rằng cây độc và rằng không hoa Hôm qua thôi....chính hôm qua Trái mùa, trái vụ đã ra khỏi vườn Nửa vui, nửa giận, nửa hờn Thả thơ xuống bến, kéo đờn ngang sông Chín rồi em, giữa chợ đông Gió e ấp thổi, má hồng, hồng thêm.

NHỮNG CHUYỆN VỀ CÒ

DẶN CÒ Con cò lộn cổ… từ lâu* Cánh mày lúc đó để đâu hở cò? Không bay thì chạy, thì bò Cố kêu mấy tiếng để hò người qua. Thương mày dốt nát…hóa ra Thành đồ ăn để cho nhà họ xơi. Dặn rằng: mày phải nhớ đời Hễ mà lộn cổ kêu trời rõ to (!) * Lấy ý từ ca dao RU CUỘC ĐỜI CÒ Tựa vào câu hát mẹ ru Con đi suốt những mùa thu sang hè. Tựa vào cánh võng bờ tre Nghe câu ru mẹ, mà se cả lòng. Dẫu rằng chết cũng nước trong Thương con cò vẫn mỏi mong một đời. Mẹ cho ta đến cõi người Chỉ mong bén rễ để rồi tươi xanh Dẫu không lớn gốc, rậm cành Cũng là một hạt để dành mai sau.                                                 Mẹ ta đi vắng đã lâu Câu ru mẹ, mãi thấm sâu đời cò. :

VIẾT CHO NHỮNG CUỘC TÌNH

VIẾT CHO NHỮNG CUỘC TÌNH Có còn chi giữa chợ đời Khi xuân đã muộn, khi trời đã khuya Khi lòng ta đã rẽ chia Khi niềm tin với ai kia chẳng còn Chỉ mong nước chảy đá mòn Để bao thô ráp lại tròn như xưa Để trời nắng lại ban trưa Để xuân trở lại như vừa mới đây Nước trong bát sứ lại đầy Tình người trở lại như ngày đầu tiên.

HOA ĐÁ

HOA ĐÁ Chẳng mua hoa cúc, hoa nhài Mua bông hoa đá để ngoài hiên chơi Chửa coi đã rụng đã rơi Để cành trơ lại thế rồi không hoa Xuân chưa hé đã vội già Tình chưa bén đã rẽ ra đôi đường Đành rằng thương vẫn cứ thương Mà sao mọi sự dở dương vậy mà Thương cây hoa đá trước nhà Một cành trơ, giữa nhạt nhoà tình ai

THƯƠNG BAO CÂU NÓI

THƯƠNG BAO CÂU NÓI Những gì đã trót nói ra Cho dù xấu tốt cũng là mình thôi Những gì đã trót nói rồi Thì đành nín lặng để ngồi lại nghe Bờ rào, vách nứa, phên tre Gió từ trong sẽ theo khe ra ngoài Mừng câu khôn tặng cho đời Thương câu dại để lại rơi vào mình (!)