THƠ SÁNG TÁC
TỪ 1/1 ĐẾN 10/10/2023
(Viết nhân về họp họ)
Ninh Bình thân
thiết mến yêu ơi
Rực rỡ xinh tươi
một góc trời
Bích Động lung linh
bao tiếng gọi
Tràng An tha thiết
vạn câu mời
Sào Khê sóng sánh
gieo muôn tứ
Hòm Sách chông chênh
gói vạn lời
Tiên tổ dựng xây
nền tự chủ
Mở ra non nước đến
muôn đời
25/12/2022
Cuối năm dồn lại việc thêm nhiều
Vẫn gắng đi tìm một chữ yêu
Cậy núi núi cười chờ
đến sáng
Nhờ sông sông bảo đợi sang chiều
Đường lên Phả Lại
trai thanh quý
Lối xuống Chí Linh
gái mỹ miều
Vần đẹp tứ hay đầy
rẫy cả
Mà sao không chọn lấy đôi
điều
28/12/2022
(Nhân có
Quyết định của Hội)
Quyết định hôm nay đã gửi lên
Dấu in đỏ chói nét tươi nguyên
Ba điều chứng chỉ như găm bảng
Năm vị ghi danh tựa đóng thuyền
Số má rõ rành nơi góc trái
Tháng ngày sáng sủa ở phần trên
Đọc xong chỉ thấy lo ngay ngáy
Nhiệm vụ giao rồi chớ có quên.
30/12/2022
(Họa thơ Dương Thị Tình)
Xuân đến xốn xang khắp mọi nhà
Mưa phùn gió bấc đã dần qua
Làng trên tấp nập gieo trồng lúa
Xóm dưới tưng bừng cắt
tỉa hoa
Đón tết chông chênh câu hát trẻ
Mừng xuân phơi phới tứ thơ già
Tiếng chim ríu rít bay tìm bạn
Cao vút lưng trời những tiếng ca
29/12/2022
(Họa thơ
Lê Huy Chúc)
Hình như ngoài ngõ có ai vời
Chắc mấy nhà thơ xóm đến chơi
Có lẽ chú Xuân râu đỏ quạch
Hay là cô Tết mắt xanh ngời
Gieo vần mấy độ tình chưa cạn
Nối vận bao phen tứ vẫn vơi
Đợi mãi mà sao chưa thấy khách
Thì ra Thơ đến rợp bên trời
29/12/2022
(Họa thơ
Lê Huy Chúc)
Tết đến năm nay chẳng vẽ vời
Chỉ mong thăm thú một vài nơi
Đền Cao cổng đá xây cao ngất
Kiếp Bạc đèn hoa thắp sáng ngời
Thuyền lớn người lên nêm rõ chặt
Xe con khách đến chẳng hề vơi
Vui xuân dịch bệnh không còn nữa
Cờ biển treo cao rợp cả trời
29/12/2022
Giao thừa bắt nhịp cất lời ca
Tổ quốc đem xuân tới mọi nhà
Diệt nhũng kể gì cao với thấp
Trừ tham chẳng ngại địch hay ta
Xuất siêu đã sắp dần cân đối
Nhập khẩu đang
đi tới mức
hòa
Tết đến toàn dân càng phấn khởi
Cố lên hăng hái bước theo đà
31/12/2022
Đất nước vào xuân
thật tuyệt vời
Ngàn hoa rực rỡ
khắp muôn nơi
Bền gan dũng cảm
canh biên ải
Vững chí kiên cường
bám biển khơi
Chống dịch toàn dân
luôn xiết chặt
Dựng xây cả nước
quyết không rời
Xuân như lộc nõn
đua nhau nở
Tìm đến chia cho mỗi cuộc đời
1/1/2023
(Bản nháp 20/10/1968)
Lại một lần giặc Mỹ bay vào
Trạm bơm tuần hoàn ngập trong khói lửa
Những cột chống ngả nghiêng gãy đổ
Hai tổ bơm vẫn cứ yên lành.
Máy hút chân không cũng vẫn đồng hành
Nước sông Mã mãi dào dạt chảy
Kim áp kế chẳng hề run rảy
Thợ vận hành thành dũng sĩ kiên trung.
Hai mươi hai lần vạch nối song song
Ghi dấu tích những lần giặc phá
Những “Dũng Sĩ Hàm Rồng” tuyệt quá
Mỗi ngày ca một trận thắng quân thù.
Những tà áo xanh bền bỉ cần cù
Đã ra trận là “quân cảm tử”
Và mai đến những dòng lịch sử
Ghi tên người thợ điện quang vinh.
Viết lại
20/10/2022
(Những ngày đầu về nhà máy)
Không phải tự nhiên đâu
Vạt đất ấy, đàn chim về làm tổ
Từng đống vỏ hầu lẫn trong đống cỏ
Hồn thơ nào đã viết nên câu.
Một khoảng nước hồ chỗ cạn chỗ sâu
Dăm đàn cá đầu to mình nhỏ.
Chúng tôi về đây đất vừa mới mở
Người thợ như nhau, cơm bếp tập đoàn.
Những năm khó khăn của trạm tuần hoàn
Lớp học quy trình thiếu từ giấy vở
Sáng đi hiện trường chiều lo sang sửa
Bên bễ lò rèn những thép cùng gang.
Chúng tôi về đây lật giở từng trang
Vườn táo trĩu cành với bao chùm quả
Vườn vải công đoàn bắt đầu chín đỏ
Hàng cây bạch đàn ngả bóng mai lên.
Bao lần an toàn báo cáo lên trên
Đơn vị đứng đầu cả mười hai tháng
Nhà máy ngợi khen thật là xứng đáng
Sáng sạch xanh từ đó vươn lên.
Bốn chục năm rồi chẳng thể nào quên
Những đàn chim kéo về làm tổ
Nào ai hiểu than dầu nước lửa
Thành đất lành chim đậu hôm nay.
14/1/2023
CHỢ HOA
Chợ hoa đưa vào thơ
Bỗng nhiên rung
nhịp phách,
Đường ai sang Nam
Sách
Đường ai xuống Đông
Triều.
Ta mãi mãi rằng yêu
Như quê hương mình
đó.
Chuếnh choáng cùng
sương gió
Là bao nhánh hoa ly
Sao cứ đỏ diệu kỳ
Là trạng nguyên em
đấy.
Cứ sôi như vàng
cháy
Là hoa cúc, hoa lan
Lòng mình đâu sẻ
san
Hoa đào hồng, đào
trắng.
Rung rinh phơi giữa
nắng
Là muôn cánh mai
vàng.
Thương nhớ sao cô
nàng
Là thủy tiên trong
trắng.
Chợ hoa chiều nay
vắng
Không có ai đi cùng
Anh khao khát một
vùng
Về Chí Linh Sao Đỏ.
Chiều ba mươi nắng
nhỏ
Quảng Trường rực
màu hoa
Em cầm tay thiết
tha
Gửi tình yêu vào
chợ.
Đã bao năm vương nợ
Về chợ hoa Hà Thành
Đành thôi nhé...
thôi đành
Vắng người nơi chốn
cũ.
Chí Linh bao quyến
rũ
Hãy ở lại cùng em
(!)
Hãy ở lại cùng em
(!)
20/1/2023
Người ta cười bằng
mắt
Buổi gặp gỡ đầu
tiên.
Cây đu làng mới bắc
Hai đứa cùng bay
lên.
Anh nhún rồi em
nhún
Bốn tay nắm vào
nhau
Ngõng đu kêu vật vã
Em khẽ cười kêu đau
Em thì thào chợt
hỏi
Đến bao giờ anh đi
Chỉ còn chiều nay
nữa
Anh đâu thế nói gì
Sáu năm nơi chiến
trận
Bom đạn giặc mỗi
ngày
Bao nhiều người
đồng đội
Đã ngã xuống đất
này...
Gặp lại em bữa ấy
Cùng với con vui
vầy
Đường đê dần ngắn
lại
Phía sau đôi vai
gầy
Em cúi đầu thèn lẹn
Chào anh trong bẽ
bàng
Anh cầm tay đứa nhỏ
Chầm chậm đi về
làng
Tết và rồi tết nữa
Những tháng ngày
chia xa
Năm mươi nhăm lần
tết
Hỏi người còn nhớ
ta.
19/1/2023
Xuống phố tìm xuân
chẳng dễ nào
Năm nay giá cả thật
là cao
Mai vàng nói thách
trên ba củ
Đào đỏ khem thì
cũng chục bao
Phọt phẹt quất vàng
cây nửa triệu
Hồng nhung đỏ rực
đón tay trao
Thủy tiên trắng
muốt chờ ai đó
Nước ngập rồi đây
biết nói sao
20/1/2023
CHUYỆN TẾT
Quất đào vừa sắm xếp cho ngay
Suốt tháng quanh
năm có mấy ngày
Cố để hòa đồng cùng
lệ cổ
Gắng cho hội nhập
với thời nay
Cũng thì bắt chước
trò học lỏm
Vẫn chỉ quen nhau thói đặt
bày
Hết tết thò tay sờ
đáy túi
Lương hưu vừa lĩnh
khối tờ bay
21/1/2023
TÌM
LẠI NGƯỜI XƯA
(Họa thơ Bùi Ngọc Hà)
Trở
lại vườn xưa cổng đã rào
Vắng
tanh là vậy biết làm sao
Ngắm
con chim sẻ nghiêng đầu hỏi
Nhìn
chú sóc nâu nháy mắt chào
Càng nhớ hồi
nào vòng bạc tặng
Sao quên thuở ấy tấm khăn trao
Bóng
hình ngày cũ giờ xa khuất
Còn
đó chơ vơ mấy cọc rào
5/2/2023
Máy
hư đành phải đến nhà thương
Tìm
mỏi bàn chân mới đúng đường
Thằng
“Sốp” đầu nhăn nhìn chẳng tỏ
Cái
“Co” mặt méo ngắm không tường
Chán
“Xeo” giở “Uốt” càng quanh quẩn
Đổi
“Bẩy” sang “Ba” thật chán chường
Ngoài
“Chục” chắc là coi mới được
Máy
ơi chả nhẽ bó tay nhường
7/2/2023
Một
chút heo may thổi giữa chiều
Càng
thêm giá buốt những hồn yêu
Và
xuân như thực như mơ vậy
Đến
với tim xuân tựa cánh diều
Không
uống mà sao vẫn cứ say
Mặc
lòng ngàn đóa gió tung bay
Em
như bóng nắng tràn qua cửa
Thiêu
đốt lòng anh giữa đuốc say.
Áo
vải khăn tơ khẽ chạm lòng
Đường
đời ai đó đợi cùng mong
Làn
môi, mái tóc ngày xưa ấy
Vẫn
giữ thời gian dệt trắng trong
Lại
viết câu gì gói vào thơ
Cho
mai, cho trúc gửi mong chờ
Khát
khao giữa lúc tim đang khát
Đâu
biết là ta vẫn đợi chờ
Đừng
nói gì thêm những ước mơ
Vì
đời nhỏ bé giữa đôi bờ
Như
muôn con sóng trôi theo gió
Mãi
mãi cồn lên những đợi chờ
Ta
cứ tìm nhau, cứ tìm nhau
Cho
dù chẳng gặp mãi muôn sau
Khi
thương khi hận chồng lên đủ
Ta
biết tình ta lắm sắc màu.
Ơi
gió, ơi sương thuở bắt đầu
Ai
kia ngậm ngải giữa rừng sâu
Những
luồng lũ quét xua tan hết
Ta
lại vì ta để bắt đầu.
Thương
lắm người ơi những nỗi sầu
Ngấm
vào tim óc đã từ lâu
Nào
ai gỡ bỏ hồn ai vậy
Nâng
cánh bay qua những nhịp cầu.
Một
chút heo may chở khổ sầu
Để
rồi chẳng biết bám vào đâu
Chỉ
xin giữ mãi mùa xuân cũ
Cho
những tình yêu lại bắt đầu.
3/2/2023
VALENTINE (Va len thai)
Khi “Valentine” ngã cùng gạch đá
Là lúc tình yêu cất cánh bay lên
Mọi thù hận với đầy dối trá
Thế giới này đâu có thể quên
Khi anh yêu em khao khát từng đêm
Đã đối diện bao điều cản trở
Dẫu ước hẹn bất ngờ hủy bỏ
Tình yêu anh vẫn cứ còn nguyên
Năm tháng qua rồi mọi sự bình yên
Vẫn hằn chứa nỗi đau cách biệt
Ai đó đã ra tay hủy diệt
Tình yêu ta muôn thuở vẫn còn
Anh biết là em những tháng trăng tròn
Vẫn mơ với tình anh dào dạt
Như đêm ấy sóng tình muôn đợt
Vẫn trào dâng trong nỗi nhớ mỏi mòn
“Valentine” ơi kiêu hãnh linh hồn
Gửi lại cho đời một ngày lịch sử
Cái chết của ngài hóa thành bất tử
Thành tình yêu thế giới hôm nay
Và câu thơ ngàn thuở mê say
Mười bốn tháng hai tràn trề thương mến
Muôn đóa hồng tươi anh đang gửi đến
Tặng cho đời và cho cả riêng em
14/2/2023
Ta được gặp mình từ ấy chưa lâu
Đời từng trải hiểu nhau là vậy
Cứ thân mật chẳng cần che với đậy
Thiên hạ ai cười nào có sao đâu
Ta hiểu nhau rồi tình nghĩa thêm sâu
Như trăng nước trong nhau là vậy
Cao và rộng cần chi che với đậy
Mảnh thơ nào tìm chỗ viết nên câu
Ta biết nhau từ tằm bén trong dâu
Để bền chặt bên nhau là vậy
Cứ xoắn xít
chẳng cần che với đậy
Bay xa rồi hòa một cánh chim âu
Ta thương nhau dù cách trở trời ngâu
Vẫn nhung nhớ thiết tha là vậy
Đời chia rẽ đã từng che với đậy
Sợi tơ lòng ai đó dứt được đâu.
16/2/2023
Cứ tưởng chân tu phúc đã dầy
Cuộc đời cứ thế cất lên mây
Của dân vét váy cho thừa mứa
Tiền nước vơ vao đến ngập đầy
Chức tước lạm phong lòng chẳng thỏa
Lợi quyền tiếm đoạt dạ không tầy
Phết hồ bôi phấn như thần thánh
Bóc hết thì ra lũ cáo cầy
18/2/2023
Một đẫn nứa già cỡ bắp tay
Bỗng dưng biệt tích thật buồn thay
Dăm ông mới đó sờ ban tối
Mấy cụ vừa đây nắm cả ngày
Khách lạ ghé vào nhờ thỏa nghiện
Người quen hà hít đã cơn say
Sáng trưa chiều tối không rời được
Tìm mãi chửa ra thế mới gay
19/2/2023
Ninh Bình quê mẹ
mến thân ơi
Mảnh đất thân
thương một góc trời
Bích Động xanh tươi
bao tiếng gọi
Tràng An tím biếc
vạn câu mời
Bầu trời cao vút gieo muôn ý
Mặt nước thẳm sâu gói vạn
lời
Một thuở định đô xây xã tắc
Nước non bền vững đến muôn đời
15/3/2023
Đèn tắt đêm sâu tối mịt mờ
Một mình trên gác mãi nằm trơ
Ngoài tường chú dế kêu nhăn nhẳn
Trong cửa nàng dơi lượn vất vơ
Hổi tưởng khát khao đôi ánh mắt
Nhớ mong xao xuyến một vần thơ
Đêm nay ai thức cùng ta nhỉ
Tìm lại năm nào những ước mơ.
16/3/2023
Một chút mưa xuân rắc kín đầu
Đã lâu chẳng gặp thế này đâu
Đường lên Thạch Thủy nhiều tri kỷ
Lối xuống Ngọc Sơn lắm bạn bầu
Đón tết hàn huyên trà mấy bận
Du xuân chúc tụng rượu dăm chầu
Xế chiều vẫn chẳng chia tay nổi
Nắm áo nhìn theo dạ thấm sầu
2/1/2023
MÁY HỎNG
Máy móc hôm nay lại hỏng rồi
Bao nhiêu kế hoạch cũng đành thôi
Tiền nong nhắm đến là bao bát
Công việc bày ra được mấy nồi
Xin xỏ quá cần người khéo nói
Bán mua khá đợi kẻ đôi hồi
Bao giờ tự chủ làm ra được
Thiếu đủ mình ta phán một hồi
2/5/2023
Đến hội vui Thơ quá muộn giờ
Đường xa đành vậy biết sao chờ
Người đông chẳng thể len tìm bạn
Đành phải ra hiên đợi hết giờ
23/3/2023
May đến là may rõ thật may
Xa xôi cũng đã tám trăm ngày
Trẻ khi làm thợ say là vậy
Già lúc yêu thơ nghiện thế này
23/3/2023
Gốc gạo trên đường đã đỏ hoa
Lại mơ trở lại với quê nhà
Mấy năm sức yếu chưa về được
Đành viết đôi câu để tặng quà
24/3/2023
Bát ngát cờ hoa đỏ một vùng
Gió bay xao xác giữa vô cùng
Hình như lửa cháy từ trong mắt
Bất chợt bay ra thật lạ lùng
24/3/2023
Chúc rượu đầu năm với bạn bè
Nâng lên đặt xuống cứ như vè
Đòi vơi đòi cả y như thật
Có uống gì đâu rõ chán phè
25/3/2023
Tìm đến ngày xưa một bãi lau
Nơi nào tập trận hẹn cùng nhau
Mổ trâu khao thưởng cho binh sĩ
Rồi đó triều ca vạn kiếp sau
25/3/2023
Đã rét lại mưa khắc nghiệt thay
Thương sao già lão vẫn đi cầy
Áo tơi chân đất bùn đeo bám
Quần cộc tay trần gió thổi bay
Con gái làm dâu lo tối sáng
Con trai ở rể bận đêm ngày
Ruộng đồng bỏ đó không đành được
Phải cố cho xong cái vụ này
14/1/2023
Lũng Tẩu vừa qua bữa mới rồi
Ngàn cây úp ngọn tựa mâm xôi
Rừng vầu thẳng tắp chen sườn núi
Gốc bách xum xuê phủ mé đồi
Đàn sóc chuyền cành tìm kiếm hạt
Bầy chim vỗ cánh để săn mồi
Nà Nưa hồ nước mây in bóng
Rừng mới sang xuân đã nảy chồi
15/1/2023
Ngàn người đi bộ để về quê
Cháu nhỏ đeo bồng đi lật đật
Cụ già ôm túi bước lê thê
Những lo ngày trước nhà dột nát
Càng sợ lâu rồi ruộng bỏ bê
Sắp tới lấy gì ra để sống
Nhìn nhau ngao ngán dạ như mê
23/10/2022
Sắp hết ngâu rồi tháng bẩy ơi
Năm nay mưa sớm lệ đầy trời
Cây cầu Ô Thước không còn khóc
Đàn quạ khoang đen chẳng cất lời
12/9/2022
Cố đô lần nữa ta về
Nắng xuân vàng ửng tràn trề núi non
Những chùm hoa gạo phơi son
Núi xưa đền cũ đá mòn dưới chân
Đức vua cùng với quần thần
Trang nghiêm nhìn thẳng giáp trần ngai cao
Mũ bình thiên áo cẩm bào
Hằn trên nét gỗ từ bao lâu rồi
Đã bao nhiêu những đổi dời
Tích xưa còn đó ngời ngời dấu son
Ngàn năm giặc giã mỏi mòn
Một tay người định nước non trở về
Có bao nhiêu những lời thề
Từ muôn ngọn đá đất quê Ninh Bình
Triều ca phẩm phục đăng trình
Phân ngôi kẻ bậc an sinh nối đời
Vang xa khắp bốn phương trời
Danh xưng Hoàng Đế rạng ngời ngàn năm.
Thuyền ai từ phía xa xăm
Khẽ lay chèo mấy ngàn năm trở về
Cố đô gió lộng bốn bề
Ngàn lau trắng xóa hát về tích xưa.
23/3/2023
Còn đây gường đá tiền môn
Chiều như dồn nén bồn chồn con tim
Nén hương lòng giữa lặng im
Lắng trong sâu thẳm nổi chìm thời gian
Giữa thung sâu giữa đại ngàn
Nét xưa bình dị ngập tràn thân yêu
Phải chăng đau đớn đến điều
Muôn nghìn cọc gỗ đợi triều nước lên
Có cần chi một cái tên
Là vua là tướng đứng trên trận tiền
Ai kia ganh ghét tị hiềm
Ngài đâu có đợi một niềm vui riêng
Giữa khi giặc giã triền miên
Người ra tiền tuyến dẹp yên biên thùy
Chưa kịp về đã lại đi
Giáo gươm mạn Bắc tinh kỳ mạn
Dân nghèo dân đói không cam
Đào sông, cày ruộng đi làm với dân
Sáng trưng một đấng minh quân
Tấm lòng yêu nước thương dân vẹn toàn
Chiều xuân hoa nở muôn ngàn
Thoáng nghe trong gió bước đoàn quân đi
Cố đô rợp bóng quân kỳ
Câu thơ ngắn ngủi khắc ghi tình người.
23/3/2023
(Nhân xem
kỷ vật đi Yên Tử 1999)
Yên Tử hành hương dễ mấy khi
Đời này tưởng đã gặp tu vi
Cổng chùa nhỏ hẹp còn chưa tỏ
Thiền đạo cao sâu có biết chi
Bao sái phật đường mong trở lại
Rửa thau trần tục cố tìm đi
Mười năm ở trọ nơi tam bảo
Một nửa câu kinh chẳng hiểu gì
20/4/2023
Tượng đá vẫn nguyên tự thuở nào
Mình ngài cứ đứng thế này sao
Bao người vãn cảnh mơ tìm đến
Lắm khách dâng hương cố bước vào
Thánh ý gợi nguồn bừng sắc diện
Nhân tâm hiển mộng thức linh cao
Trúc Lâm khéo chọn nơi thanh tịnh
Xin hãy bình tâm đợi kết giao
21/4/2023
Chỉ là một chiếc mo cau
Thành xe ngựa kéo, thành trâu thành bò
Khắp sân rộn tiếng reo hò
Phơi lưng giữa nắng làm trò dỗ em
26/3/2023
(Viết
nhân ngày giỗ 3/3 Quý Mão)
Mẹ đi cấy lúa đầm sen
Cha sang chợ huyện bán đèn, bán hương
Lỡ làng một gánh văn chương
Chẳng thà dứt bỏ giữa đường hay sao
Lựa cây bút sắt thay vào
Giúp người thông phán tiêu dao tháng ngày…
Sáu ba năm cũng ngày này
Nén hương chén nước đặt bày dâng lên
Nghẹn lòng nhớ nhớ, quên quên
Phút giây tưởng niệm thỉnh tên của Người.
22/4/2023
Sông ấy giờ không thấy nữa
Chỉ còn trong tâm trí người xưa
Dòng sông Lấp, ơi dòng sông Lấp
Sống xô hoài sau những chuyến đò đưa
Ta lặng lẽ, đi trên phố cũ
Để tình sông chầm chậm quay về
Thơm hương tóc những ngày gắn bó
Đã lâu rồi, nơi ấy gọi là quê!
Nước mắt thôi ư, chẳng nói được gì
Những thương nhớ tháng năm xuôi ngược
Những đau đớn làm sao dứt được
Trở về đi, xin hay trở về đi
Những bức thư tình bên những đề thi
Sự nghiệp, tình yêu bỏ sao cho được
Và cái thuở bom rơi đạn lạc
Dễ gì đâu, trọn vẹn cùng nhau.
Dòng sông này xin hãy nói về sau
Tất cả chúng tôi mãi luôn chung thủy
Tất cả chúng tôi mãi là tri kỷ
Như hai bờ bạc tóc những hàng lau
Xin hãy nghe và nói cùng nhau
Sông thương nhớ trong ta vẫn đấy
Dù mai nữa nước không còn thấy
Nhưng sóng lòng vẫn cuộn như sôi
Tôi lại về, sông của lòng tôi
Để tắm mát những hồn cô quạnh
Bên đường phố một cơn gió lạnh
Đáng gì đâu hơi ấm của tình sông.
23/4/2023
(Viết trong khi duyệt đơn thành lập)
Vẫn là Bến Lác ngày xưa
Dòng Thương dào dạt, sớm trưa đi về
Một đời đau
đáu cùng
quê
Sớm hôm vất vả tràn trề niềm tin.
Dẫu cho xa cách muôn nghìn
Chợt quen đã nhớ, chợt nhìn đã thương.
Trải bao sóng gió vô thường
Dấu chân độc
lập, con
đường tự do
Từ ngày Đảng Bác dành cho
Xóm thôn già trẻ cơm no, áo lành
Sông Thương dựng lũy xây thành
Diệt trừ quân giặc hoành hành nơi đây.
Bốn ba năm quyết dựng xây[1]
Nhà tầng, nhà ngói mọc dầy như nêm
Ruộng vườn tươi tốt xanh thêm
Dòng sông trong vắt ngày đêm sớm chiều
Quê hương muôn vạn niềm yêu
Cao Đường ơi có bao điều từng mơ
Xuân này thêm những ước mơ
Sông Thương, thương mãi thành thơ tặng đời
NGƯỜI LÍNH TRONG TÔI
Tôi viết về người
lính trong tôi
Như tất cả bao
người lính khác
Theo mệnh lệnh vào
Nam ra Bắc
Chẳng có tiền củng
chẳng có tư trang.
Người lính trong
tôi là gã trai làng
Rời ghế nhà trường
bước vào mặt trận
Gia tài có chỉ là
súng đạn
Của nhân dân trang
bị cho thôi
Mỗi trận công đòn
chẳng nghĩ xa xôi
Chỉ mong ước quân
ta chiến thắng.
Rời đội ngũ với hai
bàn tay trắng
Chỉ nhẹ nhàng một
chú lính trơn thôi.
Tôi viết về người
lính trong tôi
Buổi từ giã người
thân không có
Cả với người yêu đã
từng gắn bó
Cố rời xa phòng lúc
sẽ ra đi,
Người lính trong
tôi chẳng thể nghĩ suy
Khi pháo hiệu bay
lên là vọt tiến
Lao lên trước xông
vào trận chiến
Để lại đằng sau bao
lớp rào gai...
Tôi viết về người
lính trong tôi
Hay tôi viết về ai
(!)
30/4/2023
Việc to anh chẳng có gì
Bao nhiêu việc bé em thì cứ lo
Cuộc đời như mượn như cho
Vẫn chỉn chu, vẫn phải vo cho tròn
Anh đi bao chặng đường mòn
Cũng con đường ấy bóng tròn em theo.
4/7/2023
Chầm chậm dong xe xuống bến phà
Đứng trên đầu lưỡi thật phiền hà
Lánh về bên trái va rau củ
Lùi xuống phía sau vướng vịt gà
Máy nổ phành phành đầu thấy váng
Sóng xô ào ạt mắt càng hoa
Đi đâu cũng gặp sông cùng bến
Bốn phía đều như ngáng trở ta
2/5/2023
(Nhớ về một Song Kim)
Vẫn là nắng gió chiều hôm ấy
Người nắm áo ta để biệt ly
Mắt ngân ngấn lệ mà không khóc
Đâu biết người ta định nói gì
Thôi nhé nhành hoa đã ngắt rồi
Lấy gì ra để chắp nên đôi
Gói trăng vào ngực
em làm
mộng
Em thét vào tôi em ghét tôi (?)
Có lẽ là em thật ghét tôi
Thế nên cuồng nộ thoát ra rồi
Cũng từ năm ấy tôi quên cả
Nhắc đến chỉ là đau nhức thôi.
Rồi đến một ngày xa đã xa
Tôi rời quân ngũ trở về nhà
Thấy em đứng ở ngay đầu xóm
Đôi mắt nhìn tôi xa rất xa
Tôi hỏi mà em chẳng nói gì
Dáng như sắp sửa bước chân đi
Hai tay cắp nón quay lưng lại
Mắt cứ rưng rưng đến lạ kỳ
Những cuộc gặp nhau chẳng mấy khi
Một vài suy
nghĩ dọc
đường đi
Gặp rồi cứ nghĩ rồi quên được
Chẳng hiểu rồi ra sẽ nói gì.
Em sẽ nói gì cho
chuyện xưa
Nhạt nhòa khi giữa
nắng cùng mưa
Có điều đợi mãi câu
anh hỏi
Đã có chồng chưa...
Em vẫn chưa (!)
3/5/2023
NGƯỜI LÍNH TRONG TÔI
(Bản gốc viết tháng 7/1975)
Tôi viết về người
lính trong tôi
Như tất cả bao
người lính khác
Chẳng hề có gươm
đao giáo mác
Cũng là không cấp
chức sao sang
Người lính trong
tôi là một gã trai làng
Rời ghế nhà trường
bước vào chiến trận
Cùng với súng lưỡi
lê, lựu đạn
Của nhân dân trang
bị thế mà thôi.
Có sao đâu mọi thứ
đã xa xôi
Trong ao ước cầu
mong chiến thắng
Rời mặt trận với
hai bàn tay trắng
Chỉ nhẹ nhàng một
chú lính trơn thôi.
Tôi viết về người
lính trong tôi
Buổi từ giã mẹ cha,
quê hương chẳng có
Cả với người yêu đã
từng gắn bó
Cố rời xa phòng lúc
sẽ ra đi,
Người lính trong
tôi đâu có kịp nghĩ suy.
Nơi nào cũng là nơi
nguy biến
Khi pháo hiệu bay
lên là khi vọt tiến
Để lại đằng sau
những đoạn chiến hào ...
Tôi viết về người
lính trong tôi
Chẳng có gì để tự
hào
Súng lại trả về giá
súng
Đạn đã bắn rồi nhớ
không còn đúng
Có ghi ra chẳng để
làm gì.
Và tới khi giải ngũ
trở về
Quần áo, mũ sao đã
thành kỷ niệm
Đâu dám mặc để rồi
sĩ diện
Cả nước này là lính
giống nhau thôi.
Tôi viết về người
lính trong tôi
Và tất cả đã là quá
khứ
Chỉ còn lại nhỏ
nhoi một thứ
Những tháng năm
mình đã đi qua
Để vô tình hát lại
một bài ca.
30/4/2023
ANH LẠC EM RỒI
(Nhân đọc lại thư Thái)
Anh lạc em rồi em
biết không
Mắt tròn xoe mắt dõi
vào đông
Chỉ còn hương tóc
em đọng lại
Cùng với vần thơ
trong bão giông
Có phải là em đi
trốn anh
Bởi bao giăng mắc
vẫn chưa thành
Những lời âu yếm
làm em sợ
Anh đã vì em để vá
lành
Em sợ em làm vấy
bẩn anh
Bùn dây muốn gột,
gột không thành
Rưng rưng em khóc
thời trong trắng
Xa xót vì sao chẳng
để dành
Bất chợt mà nên
ngọn với ngành
Như mùa thu đến với
trời hanh
Anh như mảnh lụa
vừa trao tặng
Em nỡ làm hoen thật
chẳng đành
Em biết con đường
ta đã đi
Dẫu rằng chẳng chút
rỗi hờn chi
Mắt anh như ánh sao
vời vợi
Thương đến là
thương để khắc ghi
Anh lạc em rồi em
biết không
Những mơ quấn quýt
đám tơ hồng
Giá như anh rỗi
anh hờn giận
Khi hết giá băng
lại ấm nồng
Giã biệt mà sao vẫn
thiết tha
Tiếc nhau đành chịu
để rời ra
Đời sao xô đẩy sao
man trá
Bao cuộc tình yêu
bao xót xa
Xin lỗi tình yêu ta
với ta
Những dòng thư cũ
rũ không ra
Mỗi lần giở lại
thêm chua chát
Xin lỗi tình yêu ta
với ta.
10/5/2023
Chú Tễu hôm nay lại
diễn trò
Một tay cầm quạt
đứng treo
giò
Không râu chẳng tóc
bôi trên mẹt
Những áo cùng khăn
bọc dưới mo
Bước chéo bước xiên
không tính toán
Xoay nghiêng xoay
ngửa chẳng thăm
dò
Mua vui với hội
trong thiên hạ
Cả xóm châu vào hét
rõ to
12/3/2023
Hội vật năm nay lại
mở ra
Các đô tham dự dặt
đàn bà
Xuống bò bám xới
không cho lật
Đứng tấn xoay mình
để ngáng qua
Bá cổ co tay tìm
miếng hiểm
Ôm lưng kéo vế giữ
ngang hòa
Mấy ông khán giả
thi nhau ngắm
Nháy mắt rỉ tai...
rất đẫy đà
14/3/2023
(Nhớ Đồng Dầu)
Lại về ngõ Nhị ngõ Đình
Thương bao viên gạch chân mình đã qua
Đường làng từ lúc chia xa
Có bao nhung nhớ trong ta những ngày
Cuộc đời sao khéo đặt bày
Cứ đi, đi mãi chẳng tày nghiệp duyên
Đã từng đọc sách tham thiền
Đã từng trải những truân chuyên ở đời
Nào ai đưa đón chào mời
Nào ai xui khiến xa rời xa quê
Xé lòng với những đam mê
Mà không tìm được chốn về cho ai
Sáu mươi năm cứ nối dài
Ngõ Đình, ngõ Nhị thương hoài là thương
Đêm nay trắng sáng đầy đường
Lối vào ngõ Giữa xin nhường cho thơ.
20/5/2023
(Nhân đọc
thư Liên Phan)
Những bức thư tình lệ đã hoen
Bỗng đâu lại mở dưới chao đèn
Chữ đan vào chữ bao nhiêu bận
Hoa quện vào hoa đã mấy phen
Gió đợi gió lên dường gió thuận
Mây mong mây đến tựa mây quen
Ai kia xui khiến thành ly biệt
Những bức thư tình lệ đã hoen
21/5/2023
Lại nhớ năm nao cũng hạ về
Đầm sen ngày ấy gió ba bề
Lá chờ chắn nắng cho âu yếm
Hoa đợi xông hương để cận kề
24/5/2023
Sa mộc ai trồng ngọn vút cao
Gió qua từng đợt tiếng rì rào
Cứ reo như thế đừng thôi nhé
Để những đôi môi áp mãi vào
25/5/2023
Hạ đã sang rồi em biết không
Hàng cây phượng vĩ lại đơm bông
Chia tay năm ấy bao nhung nhớ
Gặp mặt hôm nay luống đợi trông
Áo trắng bên hoa môi nhuộm đỏ
Câu thơ cuối sách má thêu hồng
Nhớ sao năm tháng còn đi học
Mình dắt tay nhau dọc cánh đồng
27/5/2023
Hãy cứ lặng im đứng cạnh nhau
Từng cơn nồm đẩy phía đằng sau
Bao giờ gió ấy thành giông bão
Đừng trách tại anh với bãi lau
12/4/2023
Ngày đó lên đường anh cách xa
Chiến tranh đâu dễ trở về nhà
Chiều mưa Chư Nghé xơ quần áo
Trưa nắng Đức Cơ cháy thịt da
Ngày rét Nam Lào mơ dáng mẹ
Đêm đau Đắc Lắc nhớ hình cha
Đạn bom khốc liệt từ năm ấy
Bất chợt đêm nay nhắc nhở ta
29/5/2023
Vẫn biết chiến tranh chẳng nể ai
Câu thơ xung trận phát trên đài
Bao lần bệnh tật đau đau mãi
Những bận giặc vây đói đói dài
Cá suối vài con chưng vội vã
Măng rừng mấy đọt luộc sơ sài
Đêm mơ giải phóng cờ đầy phố
Mẹ đứng trên cao vẫy vẫy hoài
12/3/2023
Bắt lợn đầu xuân
hội rõ đông
Mấy anh trai trẻ
khố tồng ngồng
Đôi tay huơ trước
như vờn hỏ
Hai cẳng khuỳnh ra
tựa múa
rồng
Lợn tiến vào bờ sờ
thấy gáy
Người ra giữa ruộng
chạm vào
mông
Nửa giờ quần đảo cùng bùn đất
Cả xóm reo hò vỡ bến sông
20/2/2022
Lại xuống tìm em dọc phố Cò
Những ngày đầu hạ nắng thêm to
Xôn xao đường phố từng câu hát
Thấp thoáng bên sông những lá đò
Chiến đấu diệt thù từng góp sức
Dựng xây đất nước đã chung lo
Bao đoàn chiến sĩ dân công ấy
Vẫn vọng đâu đây những tiếng hò.
3/4/2023
Sông Hàn đã lại trổ đầy hoa
Ánh sáng rơi trên các mái nhà
Tím biếc niềm thơ màu hạ trắng
Xanh ngời cõi mộng ánh xuân ca
Nước non khắp chốn về cùng hội
Thế giới muôn nơi đến với ta
Tổ quốc qua rồi thời loạn lạc
Sông Hàn đã lại trổ đầy hoa
4/6/2023
(Nhớ Sa
Pa 2002)
Xa người đã mấy chục xuân qua
Cái tuổi trăm năm thật mượt mà
Gió đẩy Cầu Mây chao dốc Tả
Mưa vờn Thác Bạc uốn dòng Hoa
Áo chàm em mặc thêu trời biếc
Khăn lụa anh mang dệt nắng ngà
Phố núi mù sương từ bữa ấy
Gợi niềm nhung nhớ mãi trong ta
2/6/2023
Lại đến Thanh Mai vãn cảnh chùa
Thoảng nghe trong gió tiếng chuông khua
Trầu tiên ai hái the mùi đắng
Măng trúc ai đào ấm vị chua
Thập thững đặt chân bên bảo tháp
Lang thang cất gót cuối rừng mua
Tòa ngang dãy dọc sơn còn mới
Khác hẳn lều tranh của lúc xưa
3/6/2023
(Nhớ
Thanh Lịch bên hồ)
Trở lại thăm hồ cuối tiết xuân
Lòng như lắng lại dạ tần ngần
Câu thơ mới đó lời chao chát
Vở diễn vừa qua tứ xuất thần
Môi đắm khát khao từng lúc gặp
Mắt ngời khao khát những khi gần
Nắng buông trên sóng lăn tăn mãi
Sao chẳng cầm tay lấy một lần
1/6/2023
Ngày
sau đâu biết sẽ ra sao
Nghĩ
mãi mà chưa hiểu thế nào
Có
lẽ thứ gì còn thấp thấp
Và
rồi tất cả sẽ cao cao
Không
ăn cái nhẽ quên đem bạc
Chẳng
uống cần chi nhớ đến hào
Gặp
gỡ khắp nơi toàn máy móc
Nhìn
nhau lạ lẫm cất câu chào
22/6/2023
Bỗng
nhiên gặp Nắng mùa đông
Giữa
chiều hạ cháy mênh mông cả trời
Dáng
ai đằm thắm chào mời
Gợi
về xa tắp những lời yêu xưa.
Tóc
đuôi gà khẽ đung đưa
Những
câu hò hẹn như vừa mới đây.
Vầng
trăng soi má căng đầy
Vết
tay chai giữa những ngày đào sông.
Và
rồi chút Nắng mùa đông
Rắc
trên ngực áo mênh mông đợi chờ
Suốt
từ năm ấy đến giờ
Nắng
không trở lại với bờ sông sâu
Và
rồi lâu đã thật lâu
Nhện
vàng vẫn rút ruột sầu chăng tơ
Bờ
sông dệt ánh trăng mơ
Người
bao năm ấy bây giờ ở đâu?
Nắng
ai pha trắng mái đầu
Vẫn
như in thế với mầu mắt em
Khăn
hồng lại mở ra xem
Khẩu
trầu tươi mới ai đem tặng mình…
Đêm
mơ trở lại sân đình
Nghe
câu quan họ gợi tình vậy thôi
Người
ta đi đã lâu rồi
Xin
đừng giữ mãi cái hồi còn không
Chỉ
mong sao Nắng mùa đông
Sưởi
cho ai đó đợi trông những ngày..
11/6/2023
Tháng tư của năm nào cũng thế
Hạ lại về vàng rực đồng mùa
Người xóm giếng vẫn cùng nhau kể
Hội quê ta đón nước qua chùa.
Em khẽ bảo năm nay lúa tốt
Mẹ cho em sang ở bên này
Chuyện đôi lứa chẳng lâu được nữa
Đã lâu rồi hai họ muốn cùng say,
Ít có hạ nào giống hạ năm nay
Nắng như rắn quấn vào da thịt
Nhưng cơn nắng mang theo mỏi mệt
Giữa bờ tre chẳng thấy em ngồi.
Giận hạ năm nay xua nắng đầy trời
Lúa mạ đã nghẹn lòng vì nắng
Cha với mẹ từng đêm thức trắng
Đếm mây về che bớt nắng cho em.
Lại nhớ năm nào hội đón người xem
Kiệu thánh hạ giữa dòng lấy nước
Áo thụng trưởng làng bước đi từng bước
Trai tráng khiêng theo ao ước trúng mùa.
Thương thế, thương sao em đợi dưới chùa
Áo lụa khăn bao nâng trầu mời khách
Chẳng có lẽ nắng thành đáng trách
Hội không về mình chẳng thể gặp nhau.
Anh ước mơ hoài, hạ hết cho mau.
22/6/2023
Máy móc do người chế tác ra
Trí khôn lấy hết của muôn nhà
Đến khi nó giỏi hơn người thật
Nó phản rồi ra khó cả nhà
23/6/2023
Xin một lần thôi viết tặng người
Lá thư từ độ tuổi đôi mươi
Cầm trăng ghé lại trao lời nói
Vớt nước quay đi giấu nụ cười
Anh gửi bài thơ “thương” đến chín
Em trao câu hát “giận” bằng mười
Sông Thương dào dạt ru đôi lứa
Xin một lần thôi viết tặng người
24/6/2023
Ngày ấy qua con đò dọc
Đại Than nối tới Phao Tân
Nước xuôi hòa trong vào đục
Sớm hôm ai đó tảo tần
Chia nguồn cho bao miền đất
Tháng năm cần mẫn xoay vần
Theo công việc về quê mới
Chỉ qua nơi ấy một lần.
Bãi đay ai vừa mới chặt
Vườn dâu ai hái sớm nay
Lứa tầm đang mùa kéo kén
Tơ ai vàng óng bay bay.
Đền mới ém bên đê nhỏ
Có ai cho hỏi thăm đường
Trưa vắng không người qua lại
Ngói nâu rêu xám khiêm nhường.
Chiều nay về nhà máy mới
Có ai mong mỏi ai không
Mình như cánh chim nhỏ bé
Bay giữa đất trời mênh mông.
Bao năm từ
Nắng sương bom đạn đã qua
Đất quen cũng như đất lạ
Đã thành kỷ niệm trong ta
Bao miền ta từng đi tới
Đã thành quê gần quê xa
25/6/2023
Đám mây điện tử rải muôn nơi
Muốn có cầm que đến để cời
Chỉ sợ mấy tên chuyên trộm đạo
Mang bao vét hết một mình chơi
1/7/2023
Bước chân lên nhánh cỏ non
Cứ thương thương mãi lối mòn ta đi
Búp non xanh thủa đương thì
Bỗng dưng héo hắt mỗi khi đông về
Những ngôi sao nhỏ bên lề
Những hàng tên để bộn bề lòng ai
Chỉ là hai mốt, hai hai
Thương sao giọt ngắn giọt dài từng đêm
Chẳng quên đâu, mãi chẳng quên
Bàn chân be bé đứng bên cổng trường…
Ngày chia tay để lên đường
Tựa lưng bờ cỏ đẫm sương nghẹn ngào.
2/7/2023
(Viết về
chủ tịch KQH)
Chủ tịch hình như chẳng chịu già
Tám mươi sắc thái vẫn tươi hoa
Ngàn trang biên tập thời quân ngũ
Vạn bản điều tra lúc tuổi già
Thương lính lập công mong đáp nghĩa
Giận loài nhũng nhiễu chẳng cho tha
Dẫu qua bao bước đường tranh đấu
Vẫn cứ điềm nhiên khúc tráng ca
26/7/2023
(Nhân dự
sinh nhật 74 tuổi)
Vấn cứ âm thầm để tỏa hương
Em như hoa dẻ giữa đời thường
Bài thơ dung dị càng yêu mến
Câu hát dịu dàng thật dễ thương
Việc hội từng qua nhiều vất vả
Cảnh nhà đã hết mọi tai ương
Giờ đây mọi sự càng yên ấm
Thêm tuổi thêm xuân để tỏa hương
26/7/2023
Áo tơi mẹ lợp cho tôi
Từ lúc vừa tròn mười bảy
Lá cọ già, sợi buông sợi chảy
Móc khâu dầy lần lượt, lớp lang.
Tôi quẩy áo tơi ở một bên quang
Nắng hạ đầu mùa đậy cho cơn khát
Mưa dầm giữa đông che cho gió rét
Cồng kềnh áo mẹ trên lưng.
Tháng năm cứ trôi, cứ trôi dửng dưng
Đi học, làm đồng bao giờ cũng có
Chợ Sa, chợ Vân, chợ Vòng, chợ Tó
Cho dù có đi đâu đó
Mẹ lo: mưa nắng thất thường…
Giữa tuổi đôi mươi, rời mẹ lên đường
Áo tơi lá mới đành để lại
Nắng gió công trường tháng năm vời vợi
Cuộc chiến cam go ngày đêm réo gọi
Áo tơi chẳng thể mang theo
Bất chợt chiều nay trong ngọn gió heo
Bài hát áo tơi bỗng nhiên gợi nhớ
Hình ảnh mẹ hiện lên đứng đó
28/7/2023
Lại về Nhật Lệ chiều nay
Những đoàn quân tự nơi này ra đi
Dòng sông đỏ bóng quân kỳ
Bến đò chộn rộn bữa ni chật đầy
Những bàn tay nhỏ đen gầy
Nắm hương khói tỏa lên mây đợi chờ.
Thương sao ngày ấy bây giờ
Một lần thôi trở lại bến bờ con sông
Ra đi chẳng thể đợi trông
Tấm thân toàn vẹn để mong trở về
Những đứa con của trăm quê
Năm xưa vẫn đó lời thề đinh ninh
12/8/2023
Hội xuân lại mở bên đình
Chia tay ngày ấy ta mình có nhau
Nắm trầu cùng với dẻ cau
Đã nên chồng vợ mai sau đợi chờ
Rưng rưng viết một vần thơ
Dưới thiêng liêng của bóng cờ vàng sao
Mai sau dù có thế nào
Nắm hương thắp giỗ gửi vào thinh không…
Nghẹn ngào đứng khấn tên chồng
Mở trang sách ép hoa hồng ngày xưa
Lời nào nói lúc tiễn đưa
Cùng bao hò hẹn vẫn chưa trở về
Nửa dâu nửa gái trọn bề
Mẹ đưa chân gả con về làng bên
Mẹ thành mẹ của đôi bên
Con vui duyên mới chẳng quên mẹ già
13/8/2023
Thu đến rơi bao chiếc lá vàng
Lại về thơ thẩn mái nhà hoang
Dã quỳ rạo rực hình xơ xác
Thạch thảo ưu tư cảnh cũ càng
Nhớ mẹ gian truân đời góa bụa
Thương cha vất vả cảnh nho hàn
Sớm hôm cặm cụi lo sinh kế
Sự nghiệp công danh chịu lỡ làng
Tháng chín mùa thu lại đến rồi
Nhớ ngày cải cách đã xa xôi
Mảnh sân đất nện vừa san sỏi
Đôi vách lều gianh mới quét vôi
Trống ếch ngoài đường khua ỏm tỏi
Loa mo trước ngõ giục liên hồi
Cả làng lũ lượt ra đình họp
Đội đứng trên cao phán một hồi
30/8/2023
Trở lại Đồng Sơn buổi
sớm nay
Nhà tầng nhà ngói mới
ken dày
Ruộng Din vừa gặt rơm
vừa gặt
Đồng Bãi chưa gieo đất
mới cày
Xứ Phở giao lưu chờ đón
khách
Chùa Như kiết hạ đợi
mong thầy
Khắp nơi nhộn nhịp vui
như hội
Quang cảnh không đâu
được thế này
2/9/2023
Em hỏi nhà anh ở chỗ nào
Để em tìm đến ngắm xem sao
Mẹ hiền chắc cấn cơm không vỡ
Cha khỏe duyên do rượu khó vào
Ván mốc cầu ao đầy cỏ mọc
Vườn hoang nên nhẽ cửa không rào
Hôm qua vừa vặn em sang tới
Con mực nhe răng giở móng cào
3/9/2023
(Viếng
nghĩa trang liệt sĩ)
Còn đó những mùa xuân
Của bao năm về trước
Vang vang từng nhịp bước
Trong khúc hát quân hành.
Bao gió thổi trên cành
Bao mưa tràn mặt đất
Và tình yêu duy nhất
Đó chính là quê hương.
Thầm nhắc và tiếc thương
Bao còn và bao mất
Tình xuân cao chất ngất
Đồng đội những năm nào.
Chiều nay mưa lất phất
Những ngôi sao xếp hàng
Ánh lên soi vào đất
Những làn khói màu xanh
Bước cao cao thấp thấp.
Tôi cầm nén hương trầm
Cắm dưới chân bảo tháp
Cứ rưng rưng khóe mắt
Những đồng đội năm nào…
Nén hương đỏ ngạt ngào
Cả non sông cùng thắp
Cao cao và thấp thấp
Lời mùa xuân dâng trào
4/9/ 2023
CHIA
Anh về hội đã tan rồi
Chỉ còn nơi ấy mình ngồi với nhau
Thủy đình đêm ấy mưa mau
Thuyền trôi, trôi mãi ai lau giọt sầu.
Áo anh xanh ngắt một mầu
Nhấp nhô sóng mũ đứng đầu hàng quân
Và rồi sáng ấy mùa xuân
Mượn câu quan họ tiễn chân bạn tình.
Nhớ ai đêm ấy Thủy đình
Đôi tay nắm chặt đinh ninh lời thề
Hát câu “giã bạn ra về”
Để tim ai cứ dầm dề giọt mưa.
4/9/2023
MƠ TẤM
ĐÊM CHÈO
Anh đã bao giờ xa với tình em
Giấc mơ Tấm nhạt nhòa suối tóc
Đêm chèo cổ mong manh gió bấc
Em xinh tươi như đất mẹ muôn màu…
Ơi những đêm sâu thao thức đỏ ngầu
Đôi ánh mắt nhìn trong ngượng ngập
Và từ đó trái tim luôn đập
Để lòng ai thương những đêm tàn
Ôi tiếng ca em cứ thế tuôn tràn
Bao câu viết anh gửi vào trong gió
Ơi cô gái thân thương nơi đó
Hé môi cười bên chiếu chèo khuya.
5/9/2023
Tôi đến với em giữa lúc u buồn
Mong chia sẻ và mong chăm sóc
Có muốn nhìn đâu hàm răng, mái tóc
Bởi còn gì dâng hiến cho em.
Một chút thơ ngây vụng dại đan xen
Đã để lại mối tình lần trước
Những dịu ngọt, lung linh, mơ ước
Cũng tan theo khoảng lặng công đồn.
Em có hay đâu vết rách tâm hồn
Đã để lại khi ra tiền tuyến
Những cảm xúc từ trong cuộc chiến
Đã đốt khô mọi thứ trên người.
Không thể tự nhiên để khóc để cười
Khi tôi đã làm người cứng rắn
Đứng bên em, một người đứng đắn
Nghĩa vụ cuộc đời những đắp.cùng xây…
Bất chợt một ngày gió thổi tan mây
Xa xa tắp đàn cò sải cánh
Xa xa tắp mặt sông lấp lánh
Chợt thấy em đứng ở bên mình.
Tôi nhớ như in đám cưới sân đình
Câu cần nói mà tôi không nói.
Đêm nay dưới ánh đèn sáng chói
Các con về cắt bánh mời nhau.
Tôi lặng yên nhìn trước, nhìn sau
Và có lẽ là em vẫn đợi
Đêm cứ thế trôi đi vời vợi
Một lời yêu chưa nói cùng em…
Tôi viết bài thơ định chỉ để mình xem
Và duy nhất mong ai sẽ đọc
Trên trang sách tình yêu mới mọc
Lại tươi xanh như mãi mãi màu xanh.
6/9/2023
Kim Sơn ơi đồng biển mặn mòi
Cây lúa cũng sống cùng với muối
Nơi quê ấy một thời đắm đuối
Gọi ta về ươm những mùa xanh.
Có một lần thôi tôi đến cùng anh
Bậc đá Từ Đường len chân cũng khó
Một nén hương trầm thoáng bay trong gió
Nắm tay nhau nước mắt lưng tròng.
Đất hẹp ruộng sâu lúa nghẹn đòng đòng
Rời quê mẹ nào ai muốn thế
Đắp đổi tháng năm tìm nơi sinh kế
Kim Sơn ơi! cuối đất cùng trời.
Ta lấy làm quê chưa trọn một đời
Tóc bạc, tóc xanh trải lòng ai đó
Một
Ninh Bình ơi một dải mà thôi.
Tôi viết bài thơ trong ánh trăng trôi
Cứ chầm chậm xuôi về đất mới
Gửi tâm sự những người đi tới
Cho hai nơi thành một quê chung.
Những người tha phương có nhớ quê không
Thắp một tuần hương dâng lên Tiên Tổ
Dẫu xa nữa bao đời kim cổ
Nhớ hay không nơi ấy cũng là quê
20/9/2023
Sắp tám mươi rồi thật quá nhanh
Bao nhiêu dự định vẫn chưa thành
Bài thơ ngày trẻ chưa tròn tứ
Quẻ dịch khi già chẳng mối manh
Mấy bận tìm trầm nơi núi đỏ
Bao lần ngậm ngải chốn rừng xanh
Thời gian thúc giục chồn chân ngựa
Sắp tám mươi rồi thật quá nhanh.
18/9/2023
Một khoảng rừng già thật lắm cây
Dây leo luồng nứa mọc ken dầy
Trên trời mấy tốp tàu bay lượn
Dưới đất từng đàn thám báo quây
Bom nổ hai bên bung đất đá
Đạn bay bốn phía xé trời mây
Bâng khuâng nhớ đến bao đồng đội
Chiến trận năm nào chính tại đây
20/9/2023
Đồi trọc lờ mờ trụi cỏ cây
Rừng xưa cây cối mọc ken dầy
Hào xuyên ngang dọc mưa dần kín
Hầm hố nông sâu đất đã đầy
Xẻng cũ lưỡi vai hình vẫn đó
Dao xưa tông cán ảnh còn đây
Lầu cao ghi nhớ gương oanh liệt
Đỉnh đá trầm hương khói cuốn mây.
21/9/2023
Lại gói khăn vàng để tặng ai
Câu thơ còn đó nét u hoài
Rẽ rào trộm nụ rào chưa mở
Cậy cửa xin hoa cửa vẫn cài
Cơn gió mơn man đòi trải rộng
Làn mây khe khẽ đợi vươn dài
Hình ai lấp ló bên song cửa
Vầng sáng trăng xưa đợi mé ngoài.
22/9/2023
Gần sáu mùa thu giã biệt nhau
Rời tay lưu luyến bước lên tàu
Người đi bịn rịn lòng chua chát
Kẻ ở bần thần dạ xót đau
Ngày nắng đùa trêu qua cửa trước
Đêm mưa cợt ghẹo đến vườn sau
Bất ngờ gặp gỡ trong buồng cưới
Ánh mắt xanh ngời má đỏ au.
23/9/2023
Đá Đĩa ghềnh kia thật lạ sao
Hôm nay mình mới được nhìn vào
Mấy chồng phía trước nằm hơi thấp
Dăm cột đằng sau xếp quá cao
Trời đắp cho hình dường đẹp đẽ
Nước mài lấy dáng khéo thanh tao
Phải chăng vũ trụ đang vào hội
Mang đĩa bày ra sắp cỗ khao
19/9/2023
Đứng dạng chân chèo nắm chặt tay
Đẩy sang kéo xuống giống như say
Bên kia khố đỏ môi đen nhẻm
Phía nọ khăn xanh mặt đỏ gay
Lấy tấn khóa chân dường chửa thỏa
Xuống bò khuỳnh gối vẫn còn cay
Vui xuân chẳng bận trò thua được
Keo vật đầu năm gọi lấy may.
14/8/2023
Cắc Cớ hang sâu thật lạ kỳ
Đường lên lối xuống cố lần đi
Tối om trước mạt nhìn không tỏ
Sáng lóa sau lưng chẳng thấy gì
Xương trắng chất cao lòng ngán ngẩm
Nhũ mềm thả xuống dạ sầu bi
Người xưa kiến giải bao nhiêu chuyện
Cắc Cớ hang sâu thật lạ kỳ
5/3/2021
Một chiếc đò nan đậu dưới sông
Kể gì rộng hẹp với sâu nông
Người mơ xuôi ngược chờ thăm thú
Kẻ ước lại qua để ngắm trông
Cá muốn đầy thời mang tới bắc
Cua mong chặt giỏ chở sang đông
Miếng cơm manh áo luôn lôi kéo
Ai đó vì ta chút cảm thông
5/2021
Một mảnh diềm bâu kín nốt sần
Mỗi ngày giãi nắng ở trên sân
Vỏ già xám ngoét nhồi dăm bận
Nâu cục thâm đen nhấn mấy lần
Áo khố cho cha khi đến hạ
Váy khăn cho mẹ lúc sang xuân
Làng quê thuở ấy đều nghèo cả
Ai đó lo giùm đến vạn dân
8/2022
Một củ sắn con cũng gọi quà
Mẹ mua từ chợ để cho ta
Vài xâu tiền kẽm tìm không nổi
Đôi mảnh xu đồng kiếm chẳng ra
Mỗi vụ vài thăng mờ mắt mẹ
Cả mùa mấy đấu bạc lưng cha
Giờ đây nhớ lại càng thương cảm
Nước mắt từ đâu cứ ứa ra.
3/2022
Chuyện kể bày ra lắm lạch luồng
Bồ hòn giờ cũng hóa thành vuông
Mấy ông đỏ mặt kêu như mõ
Vài chị xanh mi hét tựa chuông
Mấy kẻ loan tin rằng diễn kịch
Đôi người đơm đặt bảo ra tuồng
Chuyện đời lắm lúc thêm đau ruột
Thiên hạ bảo nhau một lũ cuồng
26/9/2023
Một chiếc thuyền nan ở giữa sông
Một vùng trời nước rộng mênh mông
Lưới chài hôm sớm quên mưa nắng
Con vền không tới gió chiều đông
Cuộc đời lưu lạc qua muôn chặng
Ngọn gió giao mùa thổi sớm nay
Nhớ sao ngày ấy ở nơi này
Bao thời xuân chín ta
tìm kiếm
Năm tháng qua đi không
trở lại
NGẮM HÀNG TRUNG THU
Đi
dọc phố đêm để ngắm thu
Đồ
chơi các kiểu xếp lu bù
Đèn
sao xanh đỏ bày la liệt
Mặt
nạ vàng đen xếp tú u
Đao
súng bé trai đèn nhấp nháy
Đèn
lồng bé gái chạy vù vù
Khắp
nơi bày bán bên hè phố
NGẮM TẾT TRONG ĐÊM
Đi
dọc phố đêm để ngắm trăng
Trời
mưa nên vắng bóng cô Hằng
Vài
anh mó máy đài hoa lụa
Mấy
chị sờ sà gậy cắm đăng
Mặc
cả bán mua toàn vớ vẩn
Dèm
pha so sánh dặt lăng nhăng
Thì
ra mấy đứa vô tích sự
Mấy
cụ truy tìm chúng chối băng
MỤC LỤC
4. XUÂN VỀ
5. THƠ ĐẾN
11. CHỢ HOA
14. CHUYỆN TẾT
16. MÁY HƯ
17. ĐI TÌM NGÀY CŨ
19. NÀO AI DỨT ĐƯỢC
20. ĐỘI LỐT LỪA ĐỜI
21. ĐIẾU CÀY
22. NINH BÌNH QUÊ MẸ
23. ĐÊM KHÔNG NGỦ
24. CHÚC TẾT ĐẦU NĂM
25. SỰ CỐ NGÀY THƠ
27. TẶNG QUÀ CHO QUÊ
28. THÔI MIÊN
29. CÓ UỐNG RƯỢU ĐÂU
32. QUA LŨNG TẨU
33. TRỐN DICH VỀ QUÊ
35. QUA ĐỀN VUA ĐINH
36. QUA ĐỀN VUA LÊ
39. NHỚ XƯA
41. HỒN SÔNG
42. SÔNG THƯƠNG
44. NÓI VỚI VỢ
45. NGÁNG TRỞ
48. ANH LẠC EM RỒI
49. CHÚ TỄU VÀO HỘI
50. ĐÔ NỮ
51. LỐI QUÊ
52. ĐỌC LẠI THƯ XƯA
53. KỶ NIỆM ĐẦM SEN
54. HÔN GIÓ
55. NHỚ SAO ĐẦU HẠ
56. TẠI BÃI LAU
57. KỶ NIỆM HIỆN VỀ
58. GIẤC MƠ MẶT TRẬN
59. BẮT LỢN ĐẦU XUÂN
60. ĐẾN VỚI PHỐ CÒ
61. SÔNG HÀN TRỔ HOA
62. KÝ ỨC SA PA
64. KÝ ỨC HỒ CÔN SƠN
67. MONG HẾT HẠ
68. MÁY PHẢN
69. XIN MỘT LẦN THÔI
70. QUA ĐÒ DỌC
71. TRỘM
75. ÁO TƠI
76. LỜI THỀ NHẬT LỆ
77. MẸ CỦA ĐÔI BÊN
80. VÊ VỚI ĐỒNG SƠN
81. THĂM NHÀ
84. MÃI MÃI MÀU XANH
85. GỬI KIM SƠN
86. QUÁ NHANH
88. CAO ĐIỂM 1015
89. TRĂNG CŨ
90. NGÀY CƯỚI
91. GHỀNH ĐÁ ĐĨA
92. KEO VẬT ĐẦU NĂM
93. CẮC CỚ SÀI SƠN
95. QUẦN NÂU ÁO VẢI
96. NGHĨ VỀ QUÁ KHỨ
97. BỒ HÒN VUÔNG